Kỷ Phục Bạch trong điện thoại cười nói: “Em lên nhé?”
Tưởng Nhất Mạt: “Đợi đã, cậu lên làm gì?”
Kỷ Phục Bạch: “Đưa thuốc cho chị.”
Tưởng Nhất Mạt: “Tôi có thuốc rồi.”
Kỷ Phục Bạch: “Uống thuốc em mua khỏi nhanh hơn.”
Tưởng Nhất Mạt: “Chờ chút, tôi xuống.”
Cô cúp máy, lao vào nhà vệ sinh rửa mặt, tiện tay buộc tóc bằng dây thun, rồi chạy xuống lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play