Tưởng Nhất Mạt nhắm mắt lại, con ngươi đảo một vòng rồi nói: “Được thôi.”
Cô nghe rõ Kỷ Phục Bạch lúc nói câu đó rõ ràng đang cố nhịn cười, nhưng lúc này nghe cô nói “được thôi”, cậu im lặng hai giây, không cười nổi nữa: “Hả? Chị thật sự muốn xem à?”
Tưởng Nhất Mạt: “Xem chứ, không xem thì uổng.”
Tưởng Nhất Mạt cúp máy, rồi gọi video qua WeChat. Chờ một lúc bên kia mới nhận, trong màn hình, Kỷ Phục Bạch mặc một chiếc áo thun, vẻ mặt hơi lảng tránh, vành tai cũng đỏ lạ thường.
Camera của Tưởng Nhất Mạt để chế độ sau, dùng gối chắn lại, một mảnh tối đen, người thì đang ngồi cười trộm sau màn hình.
Tưởng Nhất Mạt: “Sao vậy, sao lại mặc áo vào rồi?”
Kỷ Phục Bạch: “Chị thật sự muốn xem hả? Đồ háo sắc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT