Thị nữ mà Khương Từ và Vân Ca trông thấy hôm trước ở chợ, chính là nàng ta Cầm Tâm.
Hai người muốn đón đầu lần nàng xuất phủ tiếp theo, nên ngay trong hôm đó, vừa về đến nơi đã tranh thủ từng khắc, suốt hai ngày liền không ngủ không nghỉ, cuối cùng cũng chuẩn bị đâu ra đấy.
Vân Ca đưa cho Khương Từ mặt nạ dịch dung đã làm xong. Khương Từ dựa vào thành quả “học cấp tốc” hai ngày nay, tự tay đắp mặt, tuy không đến mức lô hỏa thuần thanh như Vân Ca, nhưng người ngoài nhìn vào tuyệt chẳng thấy chút sơ hở nào.
Vân Ca đứng bên cạnh ngắm nhìn, tấm tắc cảm thán: “Này… nàng chắc từng học qua rồi chứ gì? Mới mấy ngày đã thành nghề thế kia.”
Dịch dung, nếu bàn đến lý thuyết, kỳ thực cũng có nét tương đồng với kỹ thuật hóa trang đặc hiệu trong đoàn phim. Khương Từ tuy chưa từng học chính quy, nhưng trước kia cũng từng quan sát không ít, chẳng dám nói là nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng đầu mối thì cũng phần nào nắm được: bắt đầu từ đâu, tạo hình xương mặt thế nào, chỉnh sửa chi tiết ra sao... Lại thêm hai ngày qua được Vân Ca huấn luyện theo kiểu “ma quỷ”, nên khi thực hành, quả thật đã nhanh chóng thành thạo.
Khó mà giải thích cho rành mạch, Khương Từ chỉ đành mượn lời mà cười, đáp: “Là do phu tử Vân Ca dạy giỏi.”
Vân Ca nghe vậy cũng không nghi ngờ gì, chống tay lên hông, cười nhếch môi: “Chuyện đó thì đúng, nói cả kinh thành này không ai qua được tay nghề ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play