Khương Từ vẫn còn nhớ rõ, khi ở trên thuyền hoa, quận chúa từng ghé sát tai nàng thì thầm một kế sách.
Quận chúa nói: “Khương Từ, ngươi thay ta đi đi.”
Ngay khi còn ở trên thuyền, quận chúa đã tính sẵn để Khương Từ thay nàng xuất giá. Như thế, nàng có thể rời khỏi kinh thành, hôn sự bên kia cũng coi như có lời giao phó quả là một mũi tên trúng hai đích.
Nhưng cách làm này có thể che được nhất thời, không thể che cả đời. Dẫu có người thay nàng thành thân, rồi cũng sẽ bị phát hiện. Khi đó, chính là tội khi quân.
Kỷ Tình Hoa không thể không biết điều này. Nàng ta chỉ là muốn đánh cược rằng bản thân vốn ít lộ diện trước người đời, cũng chẳng mấy ai biết được dung mạo thật. Huống hồ Triệu Tuân đã hơn mười năm không về kinh.
Chỉ là con đường này quá mạo hiểm. Khương Từ rất muốn biết: ngày ấy ở trên thuyền, Khương Từ thật sự đã nghĩ gì? Không đồng ý cũng hợp tình hợp lý. Nhưng nếu đã gật đầu, thì ắt hẳn có điều gì đó mà nàng hiện tại còn chưa biết.
Nghĩ tới đây, nàng không khỏi nhớ lại lời Vân Ca từng nói hôm nọ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT