Một chuỗi hạt giả xuất hiện trên phố mà cũng có thể liên lụy tới vụ án của Cảnh Đồng Quang vốn dĩ là hai chuyện chẳng hề liên quan, lúc này lại chợt có điểm giao nhau. Manh mối tưởng chừng đã đứt đoạn trong vụ án Giang Nam, như thể bỗng được mở ra một hướng đi mới.
Mãi đến nửa ngày sau, Thường Siêu mới phản ứng lại, kinh ngạc hỏi:
“Chẳng lẽ... năm đó Cảnh đại nhân cũng từng điều tra vụ này? Nhưng thuộc hạ không nhớ từng nghe nói Hồng Lư Tự có tham gia điều tra vụ án nào cả!”
Triệu Tuân đáp thản nhiên: “Chẳng qua là Hồng Lư Tự không điều tra mà thôi.”
Quách Việt nghe vậy, suy ngẫm chốc lát liền hiểu ý trong lời. “Nghe nói Lâm lão hành sự vô cùng cẩn mật, việc gì cũng tự thân kiểm tra. Cảnh đại nhân chắc là được chân truyền từ ông ấy, trong mắt không dung nổi nửa điểm sai sót. Năm đó vụ án châu báu tuy kết thúc êm đẹp, ngoài mặt không ai trách Hồng Lư Tự, nhưng hiển nhiên trong khâu đăng ký người ngoại tộc, chắc chắn có vấn đề. Cho nên... Hồng Lư Tự không nhận lệnh phối hợp điều tra, nhưng Cảnh đại nhân vẫn âm thầm ra tay.”
Triệu Tuân đáp một tiếng, bước đến bên cửa sổ, nói: “Ta và Cảnh huynh từng học chung một trường. Tính tình huynh ấy nghiêm túc, nếu biết có sơ suất, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”
Thường Siêu tổng kết lại: “Lẽ nào... Cảnh đại nhân chính là trong lúc điều tra bị người hãm hại? Nhưng sự việc xảy ra tại kinh thành, cớ sao cuối cùng lại bùng phát tại Giang Nam?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play