Nhờ sự giúp đỡ của bà Lệ - mẹ Thừa Nhiên mà suốt 2 năm qua, mọi thông tin về tôi gần như đóng băng.

Con đường duy nhất của tôi là bảo lưu kết quả học tập rồi sang thành phố khác lao đầu vào làm việc.

Bây giờ tôi còn có thể nương tựa vào ai nữa?

Ba mẹ vì tai n-ạ-n giao thông mà đã qua đ ời ngay trước ngày tôi thi tốt nghiệp.

Kể từ đó tính cách của tôi cũng dần thay đổi, ngày vui đêm thì trùm chăn khóc.

Và rồi sự xuất hiện của Thừa Nhiên như chiếc phao cứu nạn kịp thời kéo tôi khỏi vực sâu của tuyệt vọng.

Nhưng chính tôi...lại đẩy anh ấy về vía bờ vực ấy.

Tôi còn nhớ rõ cái đêm ác mộng năm đó, bà ấy đã thẳng thừng nói rằng tôi không xứng với anh ấy.

Hơn nữa với căn bệnh này, dù có đến với nhau tôi cũng chẳng sống được bao lâu.

Cũng vào hôm đó tôi mới biết anh vốn là đại thiếu gia nhà họ Minh.

Năm 17 tuổi, ba mẹ anh ly hôn, anh không chấp nhận đi cùng họ nên ra ngoài sống tự lập đến bây giờ.

Bà tìm đến muốn đón anh về nhưng đều nhận lại sự cự tuyệt.

Bà đã điều tra và biết được lí do anh không muốn quay về là vì tôi.

Dưới ánh mắt lộ rõ sự khinh thường, bà ấy ngỏ ý chu cấp tiền chữa bệnh cho tôi.

Ánh mắt vô hồn của tôi nhìn về hướng bầu trời đêm ngoài kia, nó mù mịch hệt như tôi bây giờ.

Cuối cùng tôi cười nhạt từ chối, không muốn mắc nợ ai cả.

Trong suốt 2 năm tiếp theo, tôi đã quật lộn với bệnh tật và công việc.

Tuy nhiên nó cũng chẳng đủ đâu vào đâu cả.

Tôi chưa thể thực hiện xạ trị vì hiện tại tiền để sinh hoạt ngày thường thôi mà cũng bữa đủ bữa hụt.

Một cô gái mới 21 tuổi bằng tốt nghiệp còn chưa có thì có thể làm công việc nào ổn định đàng hoàng nào chứ.

Mỗi đêm trôi qua với tôi là một cơn ác mộng.

Tôi nhìn thấy anh mắt vô hồn và đầy sự căm phẫn của anh ấy.

Sau khi giật mình tỉnh dậy, tôi khó khăn ho sặc sụa vài tiếng, phát hiện tay mình toàn là m-á-u.

Đều đó đã lặp lại suốt từng ấy năm, tôi chỉ có thể đau khổ cam chịu một mình.

...

Hôm nay là ngày làm đầu tiên của tôi với công việc mới là ca sĩ hát thuê tại quán bar.

Tôi ngồi trong phòng make-up một mình.

Tự tay họa lên gương mặt nào là son là phấn, cố hết sức có thể để che đi sự nhợt nhạt của một kẻ đã mắc u-n-g t-h-ư phổi sắp c-h-ế-t.

Ánh đèn sân khấu chiếu lên tôi một cách dịu dàng.

Tôi nhắm mắt để bản thân chìm đắm vào âm nhạc như một cách để trốn thoát khỏi thực tại.

Kết thúc phần trình diễn chị quản lý nhanh chóng chạy đến tấm tắc khen ngợi.

“ Nhạc Nhạc em làm tốt lắm.”

“ Dạ em cảm ơn chị.”

“ Cô ca sĩ kia, lại đây.” Giọng nói đàn ông trầm ồn vang lên cắt ngang chúng tôi.

Dự cảm không ổn, tôi liền quay sang nhìn chị quản lý cầu cứu nhưng trông điệu bộ sợ sệt của chị ấy.

Tôi không lên tiếng nữa.

Tôi cúi đầu rụt rè đi về hướng người đàn ông to tròn béo đang vẫy vẫy tay với mình.

“ Ai yo, cô em hát có mệt không? Xinh đẹp thế này mà làm ở đây đúng là quá đỗi nguy hiểm nha.”

Vừa nói hắn tay vừa đặt tay lên vai tôi xoa xoa.

Cơn ớn lạnh đầy kinh tởm chạy dọc khắp người tôi.

Tôi siết chặt tay, hận mình thật quá yếu đuối đến bản thân cũng không tự bảo vệ được.

“ Cạch”. Tiếng ly nước được đặt xuống bàn ở đối diện.

Trong ánh sáng mờ mờ, khuôn mặt Thừa Nhiên mơ hồ hiện ra, chỉ có ánh mắt lạnh lùng sắc bén hiện rõ.

Nhìn tôi, anh cười khẩy, giọng điệu khinh thường:

“ Lưu tổng hóa ra có sở thích bi-ế-n t-h-á-i này.”

“ Ha ha. Minh tổng anh không thấy cô em này trông ngon nghẻ sao?.”_Hắn ta cười cợt nhìn về phía anh.

Minh Thừa Nhiên thu lại ánh mắt đang nhìn tôi, lạnh lùng buông ra những lời tàn độc:

“ Loại con gái dơ tởm này cũng cần tôi đánh giá sao?.”

Tôi nắm chặt tay, ép cho cơ thể không được phép run rẩy và yếu đuối trước mặt anh.

Trái tim tôi co rúc lên dữ dội.

Đã 2 năm rồi từ cái ngày tôi lạnh lùng vứt bỏ anh.

Cứ ngỡ mãi mãi cũng không tương phùng nhưng cuộc đời cứ như trò hề.

Chúng tôi gặp nhau trong cái tình huống tồi tệ thế này.

“ Ha ha, phải phải Minh tổng nói chí phải. Tôi cứ tưởng đây là gu của anh nên định nhường lại. Nếu anh đã không có hứng thú thì tôi không khách sáo nữa.”

“ Tùy ông.” _ Nói rồi anh đứng lên đi mất.

Cơ thể tôi đông cứng lại.

Cảm giác tủi nhục dần khiến hơi thở tôi trở nên khó khăn.

Đầu tôi ong ong, nước mắt nhòe cả đi nhưng vẫn cố không phát ra bất gì âm thanh gì.

Chắc bây giờ tôi trông thật rẻ tiền trước mặt anh nhỉ.

Từ khi nào tôi lại thấp cổ bé họng đến nổi trở thành một món đồ chơi tùy người ta chơi đùa.

“ Nào nào, khi nãy hát chắc đau cổ họng lắm rồi phải không? Nước đây em uống đi.”

Nhìn ly nước trên bàn, tôi cũng mơ hồ đoán được nó chắc chắn không chỉ đơn giản là một ly nước thông thường:

“ Tôi...tôi không biết uống.”

Hắn trông có vẻ tức giận, không muốn lằng nhằng nữa nên quát lớn:

“ Thứ gái đ-i-ế-m làm ở quán bar mà bảo là không biết à. Uống mau đi.”

Với sức lực của một cô gái như tôi căn bản không thể chống chọi lại được.

Tôi vùng vẫy trong vô vọng và rồi buông xuôi mặc cho hắn đ-i-ê-n c-u-ồ-n-g chuốc thuốc.

Trong mơ màng tôi cảm nhận được cơ thể bị người ta vác lên vai rồi quăng mạnh lên giường.

Tôi rất muốn ngồi dậy đ-ậ-p vào đầu tên bệnh hoạn này nhưng c ơ thể của tôi đã không còn chút sức lực nào nữa.

Tôi cắn chặt môi đến bật m áu, cảm nhận bàn tay dơ bẩn kia từng bước chạm vào cơ thể mình.

Cơ thể nóng ran và ngứa ngáy vô cùng.

Dẫu cho bị ép thế nào tôi cũng không khuất phục.

Vì quá tức giận hắn đã tát vào má phải của tôi.

Ngay sau đó khui một chai rượu vang rồi đổ tất lên người tôi.

Bộ váy trắng nhanh chóng bị nhướm màu đỏ hồng.

“ Cô giả vờ thanh cao cái gì. Được ông đây đích thân phục vụ thì hãy xem là diễm phúc đi.”

Nếu có một điều ước, tôi sẽ lập tức ước rằng mình c-h-ế-t ngay lúc này, để tôi có thể hoàn toàn giải thoát khỏi cái thực tại đau đớn đến nhục nhã.

Đến khi chiếc khuyu áo cuối cùng vừa bị mạnh bạo giật đi thì đầu tên kia cũng theo đó mà rơi xuống.

Tiếng bước chân mạnh mẽ tiến lại gần đá x-á-c tên kia ra khỏi người tôi.

Tôi cố gắng dùng hết lí trí và sức lực yếu ớt còn sót lại để nhìn rõ người đối diện.

Trước mặt tôi, bóng dáng vạm vỡ Thừa Nhiên ngày một tiến gần hơn.

Khóe mắt anh hằn lên tia máu đỏ rực, nước mắt lã chã mà dùng khăn tay lau đi vết rượu trên người tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play