CHÚ Ý!!!!
Truyện tự viết, phi logic, phi thực tế, giải trí cho những thiên thần hợp gu, không hợp xin đừng nói lời cay đắng!
~~~~
Những cánh hoa đào rơi bay theo gió phiêu đãng, dưới gốc đào lại xuất hiện giai nhân.
Đúng là tức cảnh sinh tình.
Ta bước đến gần y, gọi một tiếng: “A Khanh”
Giai nhân quay đầu nhìn ta, lam y phiêu dật, phong thái ung dung nhẹ nhàng khẽ mỉm cười.
Không đợi y kịp nói gì, ta đã nhẹ giọng nói: “Chúng ta hòa ly đi”
Y khựng người, nụ cười vẫn chưa biến mất bất chợt cứng lại, đưa mắt nhìn ta.
Y biết ta không chịu được biểu cảm này của y, sẽ thỏa hiệp, sẽ nhân nhượng.
Nhưng ta đã kịp quay đầu đi.
“Hòa ly đi, chàng vốn sẽ gặp người tốt hơn ta”
Người phía sau không nói gì, không gian yên tĩnh đến lạ, bất chợt ta nghe thấy thanh âm vật nặng rơi xuống.
Tức tốc xoay người lại, y đã nằm trên đất.
Lam y nhuốm máu, gương mặt thanh lãnh lúc này lại trắng bệch yếu ớt vô cùng, y ngước nhìn ta: “Đến nàng cũng không cần ta...”
Bi thương hiện rõ trong ánh mắt, tim ta cũng không nhịn được khẽ co lại.
Y ngất đi, khoảnh khắc ta đến đỡ y, giọt lệ trong suốt trên gò má trắng bệch vẫn chưa khô.
~~~~
Đã trở lại rồi đây!
Lần đầu viết truyện bối cảnh cổ đại, có nhiều sai sót, mong mn nương tay😘
Lưu giữ lại đây nhé ~
Đầu: 1/5/2023