Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 29: Ngủ chung


1 năm

trướctiếp

Dinh Nguyên soái được xây vào nhiều năm trước nên cách bày trí nội thất đơn giản mà mang đậm nét cổ xưa. Thoạt nhìn chung quanh phòng ngủ trông khá trống trải cứ như khách sạn ở Trái Đất.

Khoan đã. . . sao còn tâm thế nghĩ những thứ vớ vẩn này vậy trời? Đoạn Hành Dạ chớp mắt, ném những suy nghĩ linh tinh sang một bên.

Dù nguyên chủ nhiều lần “mời gọi” Mạnh Cẩm Hoài nhưng chắc chắn rằng hắn luôn từ chối một cách dịu dàng và lịch thiệp.

Nhìn Mạnh Cẩm Hoài hiện tại thật sự đang bước vào phòng của mình, cậu thật sự nên đuổi Nguyên soái không nhỉ?

Ờ, rõ ràng là không có dũng khí.

Có một điều hơi mất mặt một chút, kiếp trước cậu không nối nghiệp gia đình và là một gay chính hiệu nhưng lại chưa bao giờ có bạn trai mà có ai ngờ đâu bây giờ xuyên vô tiểu thuyết lại có thể “chung sống” với một người đàn ông trong một tình huống như thế này.

. . . . . . ..Không như Mạnh ảnh đế bình tĩnh như thường, lúc này Đoạn Hành Dạ vô cùng rối rắm, tâm trạng tuột dốc sau khi nghĩ đến điều này. Như cảm nhận được điều gì đó, Mạnh Cẩm Hoài mở tủ treo quân phục rồi lấy ra một bộ đồ ngủ. Tuy là cả hai tách phòng nhưng mỗi ngày đều có người máy giúp việc thay áo ngủ cho họ.

“Em nghỉ ngơi đi, hôm nay vất vả cho em rồi.”. Mạnh Cẩm Hoài sờ nhẹ gương mặt Đoạn Hành Dạ sau đó mỉm cười nói: “Anh vào trong trước đã.”.

Dù phong cách trang trí đơn giản nhưng nội thất trong phòng cậu lại vô cùng xa hoa, hiện đại.

Ví như, ngoài một phòng tắm đầy đủ tiện nghi thì còn có thêm một phòng tắm bằng vòi sen khác. Mạnh Cẩm Hoài cầm y phục đến phòng tắm vòi sen, cho tới khi cánh cửa đóng lại, Đoạn Hành Dạ mới đau thương tột cùng đi đến tủ quần áo lấy một bộ cho mình.

Có lẽ do bối cảnh tiểu thuyết nên tuy đang ở thời đại khoa học viễn tưởng tinh tế nhưng vẫn có một số chi tiết giống với thế giới mà kiếp trước cậu sống. Chẳng hạn bộ đồ ngủ trong tay Đoạn Hành Dạ, vừa cầm lên đã ngửi thấy một mùi gỗ đàn hương nhàn nhạt trộn lẫn một chút mùi đặc trưng của thuốc.

Các nhà sản xuất hương liệu của Diệp Thiên sẽ tạo ra một loại mùi hương thuộc về từng vị trong tầng lớp thượng lưu, nhân vật quan trọng của tinh cầu. Đoạn Hành Dạ cảm thấy mùi này khá dễ chịu, không nhịn được ngửi thêm vài cái.

. . . . . . . . . .

Phòng tắm khoảng chừng 20 mét vuông với tông màu chủ đạo là màu be, gồm có bồm tắm làm bằng sứ đặt ở giữa và tấm gương lớn được khảm trên tường. Hiệu ứng cảm biến nhận thấy cậu đang bước vào, bồn tắm bắt đầu tự động xả nước, hơi nước bốc lên dệt thành một làn sương mờ ảo. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Đoạn Hành Dạ đứng trước gương, phát hiện diện mạo nguyên chủ giống với mình khoảng bảy tám phần. . . .

Cậu đưa tay từ từ chạm vào mặt gương lạnh lẽo. Kiếp trước, mọi người nhìn thấy cậu đều sẽ khen ngợi cậu trông như bước ra từ sách vậy, đẹp trai, điềm đạm và sẽ chụp hình cậu. Đoạn Hành Dạ ngày trước vốn vẫn còn tính phản nghịch trong máu nên rất bài xích việc chụp ảnh và thậm chí là không muốn bất kì ai bàn tán về diện mạo của mình.

Vậy mà giờ đây thứ quen thuộc nhất đối với cậu chính là ngoại hình này và chuỗi kí ức kia.

Chỉ là nguyên chủ thể chất không tốt nên trên người không chút mỡ thừa, tuy hơi gầy nhưng không hề yếu đuối.

. . . . . . ..

Có lẽ do trong lòng còn có chút kháng cự, không muốn ra ngoài nên Đoạn Hành Dạ tắm khá lâu.

Trước khi bước ra, cậu còn cầu nguyện Mạnh Cẩm Hoài hiện tại đã đi ngủ. Có điều, ông trời không nghe thấu lời thỉnh cầu nhỏ bé của Đoạn Hành Dạ, vừa mở cửa đã thấy hắn ngồi trên giường đang xử lý tài liệu trên thiết bị truyền tin của mình.

Vốn dĩ cậu phải bình tĩnh nhưng không hiểu sao khi thấy Mạnh Cẩm Hoài, chân cậu hơi run nên một cách khó kiểm soát.

Công việc của quân nhân chưa bao giờ là dễ dàng, dù đã đến giờ nghỉ ngơi nhưng Mạnh Cẩm Hoài vẫn bận rộn. Nhưng sau khi nghe thấy tiếng mở cửa, hắn trìu mến nhìn cậu rồi dẹp đống công việc cần xử lý.

Chiều dài của chiếc quần vừa đến bắp chân Đoạn Hành Dạ, vì mới tắm xong nên trên đôi chân ấy còn vương một ít nước sót lại khiến vải lụa cũng bị ẩm ướt một phần.

Đoạn Hành Dạ không hề biết. . . Dù vẫn duy trì vẻ lạnh lùng kia nhưng lại khiến Mạnh Cẩm Hoài vô cùng kinh ngạc.

Rõ ràng cũng là Đoạn Hành Dạ, rõ ràng vẫn mang net thanh lãnh kia nhưng hắn bỗng cảm thấy cậu có một chút gợi cảm.

Tựa như búp bê tinh xảo đầy mị hoặc.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp