Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 28: Anh cùng em nghỉ ngơi


1 năm

trướctiếp

Nơi tổ chức tiệc thật ra là một khu nhỏ trong Dinh Nguyên soái, sau khi tiệc tàn, Đoạn Hành Dạ và Mạnh Cẩm Hoài trở về khu nhà chính.

Vài ngày trước tuy cậu đã ở đây nhưng chỉ trong phòng giám sát bệnh tình nên chưa có dịp quan sát kĩ, đây là lần đầu tiên cậu nhìn rõ Dinh thự sau khi cậu xuyên vào “Khuynh đảo tinh tế”. So với cung điện nguy nga, tráng lệ thì nơi này mang cảm giác thư thái hơn, bình dị hơn nhiều.

Qua phòng khách là phòng ngủ của họ.

Theo trí nhớ của nguyên chủ, dù cả hai kết hôn đã lâu nhưng bọn họ vẫn luôn tách riêng phòng. Tuy là một gián điệp nhưng tính cách của nguyên chủ thật sự là lãnh đạm, không quen tiếp xúc thân mật với người khác. Đúng là cả hai yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên nhiều năm về trước nhưng cũng không thể thay đổi một sự thật rằng đây là một cuộc hôn nhân chính trị.

Khi mới cưới, do chưa quen nên cả hai đều thống nhất ở riêng.

Nghĩ đến đây, Đoạn Hành Dạ thở phào nhẹ nhõm.

Có điều, mọi thứ đều có thể che giấu ngoại trừ đôi mắt, dù cậu đã cố gắng hết sức ngụy trang vẻ bình tĩnh nhưng Mạnh Cẩm Hoài vẫn nhìn ra nét tò mò trong ánh mắt ấy nên hắn đã nói về cấu trúc của Dinh cho cậu nghe trên suốt quãng đường trở về.

Phải nói rằng Mạnh Cẩm Hoài là một nhân vật được thiết kế vô cùng “hoàn hảo” . Kể cả việc nhỏ nhặt như kể chuyện, hắn cũng vô cùng cuốn hút lạ thường.

Đoạn Hành Dạ bị thanh âm trầm ấm của hắn mê hoặc. . . . . . Thấy vẻ dịu dàng của đối phương, cậu đột nhiên rùng mình, tự nhéo vào lòng bàn tay để duy trì tỉnh táo - người trước mặt chính là Mạnh Cẩm Hoài đó! Hắn là Nguyên soái Đế quốc, là một người xém chút bị mình hại chết và đang lên kế hoạch trả thù mình đó!

Cuối cùng cậu cũng bình tâm trở lại.

Dù nguyên chủ là người không biết gì về tình cảm hôn nhân nhưng trước khi trở thành bạn đời của Nguyên soái thì Hoàng gia đã dạy cho nguyên chủ một số kiến thức cơ bản trong lĩnh vực này.

Ví dụ như, so với Đoạn Hành Dạ vô cùng muốn được li hôn thì Hoàng gia lại lo sợ rằng mối quan hệ của hai sẽ đổ vỡ nên khi chỉ có riêng hai người thì nguyên chủ thường làm những động tác hoặc lời nói mang tính chất “mời gọi” Nguyên soái theo yêu cầu của Hoàng gia. Và một điều hiển nhiên là đám người ấy luôn quan sát động tĩnh của cả hai thông qua một số kẻ nằm vùng khác.

Có lẽ là do kĩ năng diễn xuất của nguyên chủ không tốt nên lúc nào Mạnh Cẩm Hoài cũng nhìn ra vẻ gượng ép của hắn, vì vậy, Mạnh Cẩm Hoài đã từ chối những lần “thân mật” đó của nguyên chủ.

Mạnh Cẩm Hoài chính là đang chờ một ngày nguyên chủ có thể toàn tâm toàn ý yêu mình.

Trời ơi, đây đúng là sự si tình đối với ánh trăng sáng trong lòng mà! Cái tên nguyên chủ vậy mà lại thích tìm đường chết mới đau chứ! Đoạn Hành Dạ âm thầm mắng nguyên chủ.

Lúc cả hai sắp về đến phòng, Mạnh Cẩm Hoài rốt cuộc sực nhớ ra. Tuy trong lòng vẫn không muốn nhưng vì nhớ tới cảm giác đau đớn vào vài ngày trước, Đoạn Hành Dạ cuối cùng cũng phải thực hiện cái nhiệm vụ đầy xấu hổ kia.

Đoạn Hành Dạ đứng lại, từ từ cởi chiếc áo quân phục mà hắn khoác lên cậu ban nãy.

“Sao vậy em?”. Mạnh Cẩm Hoài cũng dừng lại.

. . . .Dù cậu đã đọc rất nhiều tiểu thuyết máu chó, cũng đã nghĩ ra 7749 cách để quyến rũ hắn nhưng khi chính thức đối diện với ánh mắt kia, Đoạn Hành Dạ lại hơi ngây người.

Hắn thấy đối phương nhét áo vào tay mình. “Cảm ơn vì áo khoác của anh.”. Đoạn Hành Dạ nói.

“Ừm, không có gì.”. Mạnh Cẩm Hoài lại mỉm cười dịu dàng nhìn cậu: “Lần này xem như sơ suất nhưng lần sau em nhớ phải mặc quần áo dày hơn.”. Cứ như là một lời tâm tình căn dặn với người yêu vậy.

Vừa dứt lời, cả hai cũng đi đến phòng của Đoạn Hành Dạ.

Sau khi ngẫm lại thấy màn diễn của mình quá ư là thảm hại, cậu dùng hết sức bình sinh, cắn răng mà hỏi: “Đêm nay Nguyên soái nghỉ ngơi ửo đâu?”. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Theo kịch bản thì hắn phải từ chối và Mạnh Cẩm Hoài đứng lại, cúi đầu xuống: “Em muốn đêm nay chúng mình ở cùng nhau sao, Hành nhỏ?”.

Ủa khoan. . . .sao hướng phát triển gì kì cục vậy nè?

Đoạn Hành Dạ không khỏi chửi thề trong lòng.

Dù biết rằng nếu từ chối thì thiết lập nhân vật sẽ sụp đổ nhưng lúc này cậu sẽ từ chối Mạnh Cẩm Hoài bằng lí do sức khỏe không tốt nên cần được nghỉ ngơi. Chưa đợi Đoạn Hành Dạ lên tiếng, hắn đã đi ra tới cửa, quay đầu cười với cậu: “Nếu vậy thì quyết định vậy đi, đêm nay anh sẽ cùng em nghỉ ngơi, Hành nhỏ.”.

Ờ, thật ra thì không cần đâu. . . .

Thấy hành động của Mạnh Cẩm Hoài, cuối cùng cậu cũng nhận ra rằng trong lòng hắn, cậu không còn là ánh trăng sáng khi xưa nữa mà đã trở thành tên pháo hôi gián điệp muốn hại chết mình. Mạnh Cẩm Hoài bây giờ đối với cậu không còn như trước nữa rồi.

Ôi, đàn ông.

Cánh cửa phòng ngủ màu gỗ sậm được Mạnh Cẩm Hoài từ từ đẩy ra, đen cảm ứng bật sáng tức khắc, tấm thảm dày màu be và chiếc giường đôi cực lớn hiện ra trước mặt Đoạn Hành Dạ. Trong phút chốc, mi mắt cậu giật liên tục.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp