Một buổi sáng đẹp trời, chỉ vì mấy câu nói vu vơ của Thẩm Lương mà hoàn toàn bị phá hỏng. Mà bản thân hắn còn chẳng hề hay biết, vẫn ngồi ở phía đối diện thao thao bất tuyệt:
“Nghe tôi này, lúc gặp mặt nhớ nhẹ nhàng một chút, dịu dàng một chút, đảm bảo thuận buồm xuôi gió. Nếu người ta đồng ý, cũng đừng vội vã về ngay, tranh thủ đi ăn một bữa, xem một bộ phim, vun đắp thêm cảm tình.”
Nghe xong, bữa cơm trong miệng Thiệu Khâm Hàn bỗng chốc trở nên vô vị, vị giác hoàn toàn mất sạch. Anh buông đũa, sắc mặt âm trầm nhìn Thẩm Lương: “Cậu thật sự hy vọng tôi đi tìm Thẩm Viêm sao……”
Đầu óc Thẩm Lương chưa kịp chuyển bánh: “Hả?”
Không phải anh thích Thẩm Viêm sao? Tôi còn đang tạo cơ hội giúp anh theo đuổi đây. Sao trông anh lại như thể đang không vui vậy?
“Không có gì.”
Thiệu Khâm Hàn dời mắt đi, trông đột nhiên có phần im lặng lạ thường. Anh dùng đũa gẩy gẩy chén cơm, cuối cùng chẳng ăn nổi một miếng nào, không nói không rằng đứng dậy mặc áo khoác rồi ra cửa đi làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play