Đầu ngón tay Thiệu Khâm Hàn run rẩy, những viên tròn trong suốt như pha lê rơi qua kẽ tay anh, rơi xuống đất, lăn lóc khắp nơi.
Yết hầu anh khẽ động, như thể có thứ gì đó đang trào lên, nhưng lại không thể thốt ra được lời nào. Thiệu Khâm Hàn nhắm chặt mắt, cố gắng kìm nén cảm giác cay xè nơi hốc mắt, nhưng vẫn có dòng chất lỏng nóng hổi chảy dài xuống.
Anh nằm rạp trên sàn nhà, không thể khống chế mà cuộn người lại, toàn thân run rẩy, như thể đang chịu đựng cơn đau cực hạn, từng bó cơ căng cứng đều lộ rõ thống khổ tột cùng.
Ký ức trong đêm như sóng cuộn biển gầm, kéo anh trở về đêm hôm ấy, rất nhiều năm về trước.
---
“Khâm Hàn! Khâm Hàn! Ngoan nào, con ngoan nhất, con mở cửa cho mẹ! Mở cửa cho mẹ đi!”
Người phụ nữ xinh đẹp, thần sắc tiều tụy, như đã hóa điên, liều mạng đập cửa. Qua khe cửa, bà cố gắng nhìn đứa con trai nhỏ bên ngoài, cổ tay bê bết máu, đầy vết thương do chính mình gây ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT