Trong ký ức hữu hạn của Thẩm Lương, hắn chưa từng thấy Thiệu Khâm Hàn để lộ nụ cười nào ngoài kiểu cười lạnh, cười nhạo người khác.
Nhưng không biết có phải do ánh trăng hôm nay dịu dàng quá mức hay không, mà trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, hắn dường như thấy nơi khóe môi đối phương lướt qua một nét cong rất nhẹ, gần như khó nắm bắt.
"Ừm..." Thẩm Lương hơi ngẩn ra, gật đầu: “Anh vui là được.”
Con người tồn tại chẳng phải chỉ để theo đuổi những điều khiến mình vui vẻ sao?
Thiệu Khâm Hàn lại nghiêng người về phía Thẩm Lương, tiếng sột soạt vang lên trong đêm tối nghe đặc biệt rõ ràng. Anh im lặng thật lâu, rồi bỗng nhiên hỏi thử:
“Cậu nói xem… tôi có nên tiếp tục theo đuổi Thẩm Viêm không?”
Lúc nói câu này, vẻ mặt anh rất nghiêm túc, ánh mắt không rời khỏi Thẩm Lương, như thể thực sự rất để tâm đến câu trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT