Phu nhân lúc gả cho ta, nàng chỉ mới 17 tuổi.
Đêm động phòng hoa chúc, nàng với vẻ mặt đầy tò mò ngồi xổm bên xe lăn của ta, ngạc nhiên thốt lên: “Ngươi giấu ám tiễn thế nào trong tay cầm này vậy?”
“Tay ngươi sao lại nhiều vết sẹo như thế?”
“Chân của ngươi thật sự đã gãy ư? Nửa người dưới còn cảm giác gì không? Có thể làm chuyện kia không?”
“…”
Nàng líu ra líu ríu, đánh thức sự lạnh lẽo tịch mịch bao trùm phủ Tướng quân.
Cũng khơi dậy một tâm hồn vốn tê dại đã lâu.