Tưởng Nhất Mạt quay người bước vào tiệm, vài bước chân đi nhẹ bẫng như đang lơ lửng trên mây, hai chân mềm nhũn không nghe sai khiến, đầu gối đập vào góc quầy thu ngân, cả người ngã nhào xuống đất, tiện thể kéo ngã luôn một cái ghế.
“Mẹ ơi…” Cô rên rỉ gọi mẹ.
Văn Quyên vội vã chạy tới đỡ cô dậy, cũng dựng lại cái ghế, vừa cười vừa nói: “Con mau về nhà đi, lát nữa đừng làm đổ cả cái tiệm của mẹ là được.”
Tưởng Nhất Mạt ngồi lên ghế, ôm đầu gối, khóe mắt ngân ngấn nước.
Đồ khốn Kỷ Phục Bạch!!!
Thu dọn đồ đạc xong, Tưởng Nhất Mạt chuẩn bị về nhà nấu cơm tối.
Cô không về nhà ngay, mà đi đường vòng qua trung tâm thương mại, vung tay chi tiền lớn mua một chiếc bình hoa màu hồng rất đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT