“Về đi.”
Tưởng Nhất Mạt nói, định vòng qua bên cạnh để lên lầu về nhà, lúc đi ngang qua, cổ tay đột nhiên bị nắm chặt lại.
Những lời sắp buột miệng ra, vì nhìn thấy ánh mắt dưới ánh đèn của đối phương mà không nói nên lời.
Đến mức đó sao, ánh mắt gì vậy chứ?
Giống như mình vừa cầm dao đâm thẳng vào ngực cậu ta vậy.
Đau đớn đến thế sao? Bị tổn thương đến thế sao? Khổ sở đến thế sao…
Bàn tay cô, bị thiếu niên kéo tới, nhẹ nhàng đặt lên mặt cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play