Sau khi phát hiện mình là đứa trẻ bị bế nhầm, Giản Trác đã bỏ trốn cùng bạn trai, rời khỏi Lục gia nơi cậu lớn lên từ nhỏ.
Vài năm sau, người bạn trai yêu thương bỗng nhiên gặp tai nạn qua đời đột ngột, cậu bị gia đình bạn trai đuổi ra khỏi nhà đang ở, đành phải cầu xin Lục Đình ra tay giúp đỡ và che chở.
Lục Đình, người anh trai đã đích thân nuôi dưỡng cậu, sau nhiều năm đã trở thành người nắm quyền lực nhất, nói một không hai trong Lục gia.
Trong thư phòng u ám, ánh lửa tàn thuốc lập loè, người đàn ông ngồi ở vị trí cao, ánh mắt lạnh lẽo, u ám khó lường.
“Sau khi rời khỏi anh, sao em lại thành ra thế này.”
Giản Trác xấu hổ cúi đầu xuống.
Cậu chân trần dẫm trên sàn nhà lạnh lẽo, bộ đồ ngủ mỏng manh, trên cánh tay quấn vành khăn tang.
“Lại đây.” Lục Đình dập tắt điếu thuốc, vươn tay về phía cậu, “Bảo bối, đến chỗ anh.”
*Kiểu vai vế người lớn trong nhà gia trưởng X Hoa hồng trong nhà kính (mong manh, được bảo bọc), truyện ngắn, tôi hy vọng viết khoảng hai ba vạn chữ là kết thúc được…
Niên thượng (Công lớn tuổi hơn Thụ), chênh lệch tuổi tác khá lớn, cả hai đều không còn “zin”, cảnh báo “cẩu huyết” (drama cường điệu)
Lời EDIT: không cẩu huyết lắm đâu, tui thấy khá bình thường é, ai không thích xin đừng vào.
Thẻ nội dung: Đô thị, Thế gia hào môn, kiểu cũ/kinh điển, Thiếu gia thật giả.
Nhân vật chính: Giản Trác, Lục Đình.
Nhân vật phụ: Trình Minh Luân, Lục Gia Thụy.
Giới thiệu tóm tắt: “Cẩu huyết” nhẹ nhàng, ngọt ngào.
Ý nghĩa cốt lõi: Người yêu nhau cuối cùng sẽ về bên nhau.
Lời edit bé xiu: nếu truyện có lỗi chưa beta thì là do tui, hãy nhắc tui!!!!