Nguồn: https://nangtho.site/truyen/xuan-hoa-no-giua-tro-tan
________________________________________
Năm 1987, ông nội bị bắt vì ăn trộm lạc ở kho lương thực.
Thời đó, những hành vi trộm cắp dù nhỏ cũng bị trừng phạt rất nghiêm khắc.
Để tránh bị đòn roi, ông nội nói rằng cháu gái mình còn nhỏ, lại xinh xắn, có thể chịu tội thay ông.
Mẹ tôi chạy đến trước phòng phát thanh của chính quyền xã, quỳ xuống cầu xin Trương Đại Nghĩa:
“Tha cho con gái tôi đi, tôi ngủ với anh.”
Không ngờ câu nói này lại bị phát thanh ra toàn xã, ai ai cũng biết.
Mẹ tôi vì quá xấu hổ và phẫn uất mà tự sát.
Ông nội không hề có chút hối hận, còn nói với anh họ tôi:
“Làm quan vẫn sướng nhất! Chỉ cần vài lời là có thể ép chết một mạng người.”
Từ đó, ông nội đau đáu mong chờ cháu trai có thể làm quan, để sau này ông cũng có thể phất lên nhờ quyền thế.
Nhưng đến khi tôi thật sự làm quan như ông mong muốn, tại sao ông lại không cười nổi nữa?