31
Thế thì tôi không khách sáo nữa.
Tôi nói tôi tên Lâm Xuân Hoa, nếu cô có tiền thì cho tôi 50 tệ cũng được.
Bà ấy chưa kịp nói thêm gì đã bị đưa lên xe cứu thương.
Tiền chưa kịp nhận mà tôi thì sắp phải về nhà vì không qua nổi vòng thẩm tra lý lịch.
Ai ngờ tối hôm đó, có người đến tận nhà khách chính phủ tìm tôi.
Người đến khoảng 40 tuổi, đeo kính, mặc vest, túi áo còn gài cây bút máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT