Tôi đã yêu Trần Ngư trong năm năm và theo anh ấy trong năm năm.
Mọi người ai ai cũng đều cười nhạo tôi, muốn xem vẻ mặt xấu hổ của tôi khi ra ngoài.
Nhưng tôi luôn biết một điều, đó là có một ánh trăng sáng mãi ở trong tim anh ấy, nhưng tôi thật không ngờ rằng, vào hôm ánh trăng sáng về nước. Trần Ngư lại tuyệt tình bỏ rơi tôi.
Không ngờ vào một đêm khuya sau đó, anh đẩy tôi vào cửa thang máy, hai mắt đỏ hoe, nói với giọng khiêm tốn van xin: “Đừng ở bên anh ta, quay về bên anh, được không?”
Nguồn dịch: Aurora