Văn án:
Thẩm Hàn yêu Lục Dạ từ cái nhìn đầu tiên. Hai năm trời kiên trì theo đuổi, nhưng dù cố gắng thế nào, cậu cũng chẳng đổi được một ánh mắt từ hắn.
Mệt mỏi, Thẩm Hàn nghe theo gia đình đi xem mắt. Nhưng khi vừa nâng ly rượu lên, cửa nhà hàng bỗng bị đẩy mạnh ra. Lục Dạ sải bước đến, chẳng nói chẳng rằng mà kéo cậu đi trước sự sững sờ của mọi người.
Trên xe, Thẩm Hàn tức giận vùng vẫy:
Lục Dạ im lặng, ngón tay siết chặt vô lăng. Chỉ đến khi về đến biệt thự, cánh cửa vừa đóng lại, hắn đã lập tức áp cậu lên tường, cúi xuống hôn đến khi cậu không thở nổi mới chịu buông ra. Giọng hắn trầm khàn, mang theo hơi thở nguy hiểm:
Thẩm Hàn cứ tưởng mình là gà, hóa ra lại là thóc.