Chương 1: Kẻ si tình
Thẩm Hàn yêu Lục Dạ từ cái nhìn đầu tiên.
Ngày đó, giữa một bữa tiệc xa hoa đầy kẻ quyền quý, cậu chỉ là một khách mời vô danh. Nhưng khi ánh mắt vô tình lướt qua người đàn ông kia, tim cậu bỗng nhiên hẫng một nhịp.
Hắn đứng đó, một thân tây trang đen cắt may tinh xảo, ngón tay thon dài cầm ly rượu sóng sánh ánh đỏ. Dáng vẻ hờ hững như chẳng quan tâm đến bất kỳ ai, nhưng mỗi động tác đều toát lên khí chất cao cao tại thượng, khiến người ta vô thức muốn quỳ rạp dưới chân.
Thẩm Hàn không biết mình đã nhìn hắn bao lâu. Chỉ đến khi Lục Dạ thoáng liếc sang, cậu mới giật mình rời mắt, nhưng trái tim đã không thể vãn hồi.
Từ hôm đó, cậu bắt đầu tìm cách tiếp cận hắn.
Xuất hiện trong những buổi tiệc có mặt Lục Dạ, tìm cơ hội hợp tác giữa hai gia tộc, thậm chí không ngại mặt dày đến công ty hắn đưa cơm… Nhưng tất cả chỉ đổi lại một ánh mắt thờ ơ.
Hai năm kiên trì theo đuổi, chưa từng một lần được đáp lại.
Người trong giới ai cũng cười nhạo, nói cậu đang tự bôi nhọ danh dự nhà họ Thẩm, nhưng Thẩm Hàn chưa từng quan tâm. Cậu luôn nghĩ, chỉ cần kiên trì, một ngày nào đó Lục Dạ sẽ nhìn về phía mình.
Nhưng đến tận hôm nay, hắn vẫn lạnh lùng như ngày đầu gặp gỡ.
Có lẽ, đã đến lúc cậu nên từ bỏ rồi.
[Rời đi]
Tiệc rượu tối nay, Thẩm Hàn không đến.
Cậu ngồi trong phòng, ngón tay khẽ vuốt ve tấm thiệp mời xem mắt được gia đình sắp xếp. Người đối diện là con trai một của nhà họ Tô, gia thế không tệ, ngoại hình cũng ổn.
Chẳng có gì để từ chối.
Dù sao, người cậu muốn theo đuổi suốt hai năm trời cũng chưa từng liếc nhìn cậu lấy một lần.
Thẩm Hàn đứng dậy, khoác áo rời đi.
---
Buổi xem mắt diễn ra trong một nhà hàng cao cấp. Người đàn ông đối diện lịch sự, giọng nói ôn hòa, nhưng dù cậu có cố gắng thế nào, tâm trí vẫn chẳng thể tập trung vào câu chuyện.
“Thẩm thiếu, cậu nghĩ sao về tôi?”
Thẩm Hàn cười nhạt, vừa định trả lời thì bỗng—
Rầm!
Cửa nhà hàng bị đẩy mạnh ra, tiếng động lớn khiến mọi người xung quanh đều giật mình quay lại.
Một bóng dáng cao lớn bước đến, khí thế áp bức lạnh lùng. Không ai khác ngoài Lục Dạ.
Thẩm Hàn còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn mạnh mẽ kéo đứng dậy.
“Lục Dạ, anh…”
Câu nói chưa dứt, cậu đã bị hắn lôi đi thẳng trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.