Dương Đại Lang nhìn theo hướng Miêu Hòa chỉ. Quả nhiên, trong bụi cây có những chùm quả nhỏ màu đó. Hắn tiến lại gần, nhìn kỹ rồi lắc đầu: “Đây là cây dâu núi, không thể ăn nhiều. Loại này được xem là một loại dược liệu.”
“Dược liệu sao?” Miêu Hòa bắt đầu đào lên: “Vậy có đáng tiền không?”
“Trong núi nhiều, không đáng tiền.”
“Không sao, ta chỉ hái một ít thôi.”
Miêu Hòa cẩn thận nhổ cả cây. Cậu dự định về nhà sẽ dùng Tức Nhưỡng trồng, như thế không phải chờ hạt giống nảy mầm.
Dương Đại Lang cũng không cản, hắn chỉ quan sát xung quanh, sau đó chỉ về một hướng khác: “Loại kia mới có thể ăn. Ngọt đấy.”
Hả? Là cây mâm xôi à? Để lát nữa nhổ luôn!
“Người ta gọi là cây mâm xôi. Có thể ăn, tiệm thuốc cũng thu mua.” Lần này, Dương Đại Lang bước đến, làm theo cách của Miêu Hòa, nhổ cả cây cả rễ. Tiểu ca nhi nói muốn mang về nhà trồng.
Miêu Hòa cười khẽ: “Cái này ta cũng biết. Mà hình như… Bổ thận đúng không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT