Miêu Hòa sững sờ, rồi cảm giác lòng mình khẽ trùng xuống.
Bởi lẽ những lời luận mệnh đó đã ảnh hưởng đến Dương Đại Lang suốt bao năm trời. Hắn vốn đã trầm lặng, một mình gánh vác những lo âu vô hình, có thể nói vị đại sư kia cũng góp phần không nhỏ. Dù rằng năm đó là mẹ của Dương Đại Lang kéo hắn đi cầu phúc, nhưng Miêu Hòa vẫn không có thiện cảm với người đó.
Cậu hơi cau mày, kéo tay Dương Đại Lang định rời đi: “Đừng để ý, không chính xác đâu.”
Dương Đại Lang quay đầu nhìn Miêu Hòa một cái, ánh mắt tựa như đang do dự, ngay lúc đó, bỗng nghe thấy tiếng gọi giòn giã: “Đa đa! Đa đa!”
Hóa ra hai đứa bé trong lòng Dương Đại Lang dường như cũng nhận ra sự thay đổi của cha mình, liền vội vàng đưa mấy cây kẹo trong tay lên, muốn chia cho cha ăn thử. Đôi mắt tròn xoe ngây thơ, vừa có nét ngờ vực, lại vừa mang theo sự quan tâm.
Dương Đại Lang khựng lại một chút, rồi giả bộ cúi đầu xuống liếm mỗi cái một chút.
Bánh Bao và Bánh Ngô liền vui vẻ cười khanh khách, nhìn cảnh tượng ấy, Dương Đại Lang cũng không kìm được mà bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT