Từ lần gặp Đông Tuyên vương trước ta đã rất có ấn tượng với ông ấy, nhìn qua trông không giống một lão gia gần sáu mươi chút nào. Lần gặp lại này nhìn Đông Tuyên vương vẫn tràn trề sức trẻ như cũ, tóc còn đen và giọng thì vẫn hào sảng như thế.
Người hầu hạ ở chính sảnh đã được cho lui xuống hết, chỉ còn lại ta, Tống Nam, Đông Tuyên vương và trưởng tử Khương Chiêu.
Đông Tuyên vương ngồi ở ghế chính giữa chủ tọa, dường như ông ấy đã đoán được vì sao ta lại đến đây, sắc mặt ông ấy ngưng trọng nói: "Triều đình ra công văn nói ngươi bị bắt cóc, xem ra còn có ẩn tình khác, nói ta nghe trong kinh đã xảy ra chuyện gì?"
"Thúc tổ phụ đúng là liệu sự như thần, trong kinh thật là có chuyện, phụ hoàng ta giờ đã ốm đau triền miên trên giường bệnh không dậy nổi, mọi việc lớn nhỏ trong triều đều do Thái Tử khống chế, nhưng phụ hoàng cũng không định truyền ngôi qua loa, cho nên muốn ta tới tìm thúc tổ phụ để cứu vạn dân thiên hạ ra khỏi biển lửa hỗn loạn này."
Ta cầm lấy hộp gỗ từ tay Tống Nam, từ từ mở ra, để lộ ra khối ngọc tỷ mà bọn ta đã phải hy sinh cơ số mạng người mới có thể mang đến đây.
Đông Tuyên vương và Khương Chiêu nhìn thấy ngọc tỷ liền biến sắc. Khương Chiêu cất giọng với vẻ không thể tin được, "Đây là ngọc tỷ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT