Kỳ thật ta thật sự không muốn hồi tưởng lại tình cảnh ngày đó.
Hôm ấy ta trốn trong bụi nguyệt quý. Mùa thu ở Lĩnh Nam vẫn còn oi bức, hơi nóng như bốc lên từ mặt đất bám chặt lên người, cho nên cũng không lạnh, chỉ là ta cảm thấy thẹn thùng, co người sau tường hoa, nhịn không được ôm lấy chân, lại mượn mái tóc dài rủ xuống làm lớp che đậy.
Không biết Lâm Trọng Đàn tìm đến nơi này từ lúc nào. Ta không dám cử động, ngay cả hô hấp cũng nhẹ đến mức gần như không có. Thời gian từng chút trôi qua, ta chờ rất lâu, cuối cùng không nhịn được len lén dùng ngón tay vạch một chút cành lá ra, bên ngoài dường như không có ai.
Trông có vẻ như Lâm Trọng Đàn sắp thua.
Ta thu tay về, lặng lẽ thở phào một hơi, lại nhịn thêm chốc lát. Hẳn là sắp đến giờ rồi, đến lúc đó ta chỉ cần bước ra ngoài là có thể quang minh chính đại thắng cuộc.
Ngay khi ta nghĩ vậy, tiếng bước chân truyền tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play