Ba năm sau.
Lĩnh Nam.
Ta trở mình trên giường, người mơ mơ màng màng, chỉ thấy nóng nực, liền đưa tay kéo lỏng lớp sa y đang phủ trên người. Đây là mùa hạ thứ sáu ta sống ở Lĩnh Nam. Hơn một năm trước, vụ án của Lâm Trọng Đàn cuối cùng cũng được lật lại. Sau khi ta cùng hắn điều tra rõ ràng chuyện tham ô liên quan đến Sài Mộc Huy, mọi việc mới dần sáng tỏ.
Chuyện kia chấn động không nhỏ, sau lưng Sài Mộc Huy còn kéo ra một chuỗi lớn quan chức, trong đó có cả đương triều Thủ phụ. Một loạt quan viên bị bắt giam, triều đình được quét sạch không khí trở lên trong sạch hơn không ít. Lâm Trọng Đàn được khôi phục chức quan, nhưng vì điều này mà hắn lập tức xin về nhận chức tại Lĩnh Nam.
Còn ta, với thân phận Vương gia, cũng tự thỉnh đến đất phong.
Đất phong của ta có hai nơi. Một là Dư Lăng — nơi Lâm Trọng Đàn từng đề cập đến trước kia, cách Lĩnh Nam không xa; hai là Lĩnh Nam, do Hoàng thượng đặc biệt ban cho. Có thể nói, hiện tại ta là Vương gia có đất phong rộng lớn nhất kể từ khi khai quốc. Dù ở kinh thành ta vẫn còn một phủ đệ, nhưng Hoàng thượng cũng đã cho phép ta có thể tùy thời hồi kinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT