Ngoại trừ quốc sư thì ta chưa bao giờ thấy Thải Ông có thái độ nhiệt tình như thế với ai bao giờ, hơn nữa đây còn là một người xa lạ. Phải biết là dù đám người Nữu Hỉ và Thải Ông đã đồng hành với nhau một khoảng thời gian không ngắn nhưng nó vẫn chỉ rất lạnh nhạt với bọn họ.
Ta không khỏi cao giọng gọi: "Thải Ông!"
Lời vừa dứt, vị Đàm công tử đã ngay lập tức túm lấy Thải Ông lôi ra khỏi người hắn. Lòng ta quýnh lên, vội vàng đi nhanh đến, "Vị công tử này, đây là thú nuôi của ta, vừa rồi nó có làm gì mạo phạm thì cho ta xin lỗi."
Đàm công tử quay qua nhìn về phía ta, trong giây phút nhìn rõ khuôn mặt hắn, ta cũng ngay lập tức hiểu vì sao Khương Sở Kỳ lại coi hắn như bảo bối mà nâng niu vậy.
Đàm công tử đúng thật là một mỹ nhân, hắn mang vẻ đẹp mỏng manh như Tây Thi, da đặc biệt trắng, sắc môi lại nhợt nhạt. Trời còn chưa tính là lạnh lắm mà hắn đã mang bao tay.
Hắn nhìn ta với ánh mắt sâu kín khó đoán, làm ta có chút hơi chột dạ, nhưng ta cũng không có tâm trí nghĩ nhiều vì Thải Ông vẫn đang bị hắn tóm trong tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT