Khương Sở Kỳ nhìn ta, mày hắn nhíu chặt, cho đến khi chính mắt hắn nhìn thấy Thải Ông đậu lên tay ta và nhẹ dùng đầu cọ tay ta một cách thân thiết thì mặt hắn mới hơi giãn ra chút: "Đây là dưỡng điểu của ngươi?" Giọng hắn không khỏi nhẹ đi nhiều, dường như sợ sẽ dọa Thải Ông bay mất. Tên Khương Sở Kỳ này cũng thật kỳ lạ, không đi lo cho an nguy của mình mà chỉ một hai để ý đến Thải Ông.
 "Đúng vậy." ta đáp, Thải Ông gần như đã có nhân tính, nhưng ta cũng không muốn cho hắn biết nhiều tránh phiền phức.
Khương Sở Kỳ nghe thế, hắn chần chừ một lúc mới nói: "Nếu ta cho ngươi thật nhiều vàng bạc, ngươi có nguyện ý đưa cho ta chú chim này của ngươi không?"
Ta cúi đầu nhìn Thải Ông rồi liếc hắn một cái, "Ta không cần vàng bạc, ta muốn nhờ ngươi giúp một chuyện gấp này hơn."
"Có chuyện gì vậy, ngươi cứ việc nói."
"Ta hy vọng ngươi có thể đưa chúng ta theo vào thành mà không bị binh lính kiểm tra, sau đó đưa bọn ta đến gặp phụ vương của ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play