Mộc phù dung tuy không hương, nhưng cánh hoa lăn qua hương liệu đôi lần, cũng nhiễm phải chút mùi. Mùi hương mơ hồ tản ra, len lỏi đến chóp mũi. Ta nghiêng mặt tránh đi, cánh hoa theo đó trượt xuống má, rơi bên gối. Nhưng cảm giác ươn ướt nơi cần cổ lại khiến ta bực bội, đầu ngón tay muốn đẩy Lâm Trọng Đàn ra, song đến nửa phần khí lực cũng không có.
Rõ ràng hắn chỉ cần buông lỏng một bàn tay là ta có thể thoát ra.
Chẳng bao lâu sau, ta rốt cuộc nhẫn nhịn không được, lửa giận bốc lên, trừng mắt nhìn hắn. Hắn vốn vẫn luôn dõi theo ta, đối diện với ánh mắt này, cư nhiên lại thừa cơ ghé sát tới, vô liêm sỉ mà hạ xuống một nụ hôn.
Ngực ta nghẹn một hơi, giận đến mức thầm cắn răng, nếu hắn còn dám tái phạm, ta nhất định sẽ cắn hắn một ngụm, cắn đến khi cánh môi rướm máu mới thôi.
Song hắn không hôn ta nữa, chỉ đưa tay đặt lên bả vai.
Không phải siết chặt, mà chỉ khẽ phủ lên.
Lâm Trọng Đàn đầu ngón tay lướt qua vết sẹo trên người ta, dường như chạm vào, lại tựa như không. Ánh mắt hắn vẫn luôn dừng lại nơi ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play