Giọng bác sĩ không quá to, nhưng cũng đủ để nghe được vì phòng 204 chỉ còn lại anh với hai học sinh lớp 11/1. Hơn nữa, Tống Bách Dương còn đứng rất gần để theo dõi sát sao Chu Trì Tự.
Bởi lẽ đó, hắn đã nghe rõ lời bác sĩ vừa nói.
Anh ấy nói đến đây, một sự hiểu ngầm kì diệu khiến Tống Bách Dương với bác sĩ lẳng lặng nhìn nhau lần, rồi hai người bật cười.
Thật là trùng hợp.
Bác sĩ mỉm cười: “Chắc là duyên số.”
Tống Bách Dương không đáp mà chỉ cười đến là rạng rỡ.
Chu Trì Tự là người duy nhất chẳng hiểu gì. Cậu không biết cái chạm mắt đó có ý nghĩa gì, lại vô tình chọc trúng ‘điểm cười’ của hai người kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT