Khi về lớp, Chu Trì Tự cầm màu gouache rồi đi tìm Hạ Thi Đào.
Tống Bách Dương không biết gì về hội họa, nên không thể theo Chu Trì Tự tham gia cuộc vui. Bởi lẽ đó, cho dù hắn có tò mò, hắn cũng đành phải một mình về chỗ.
Vừa đặt mông lên ghế, Tống Bách Dương liền cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Giang Quân. Quay đầu lại, hắn thấy đối phương đang chống cằm nhìn mình, trong mắt tràn đầy hi vọng.
“Anh Tống…” Mi mắt Giang Quân giật mấy lần, trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt: “Có nghe ngóng được gì không?”
“Không, mày đánh giá quá cao năng lực hành động của tao quá rồi.” Tống Bách Dương thấy vậy không nhịn được cười, nhưng không trả lời, mà bày đặt giữ mồm giữ miệng.
“Uầy.” Nghe Tống Bách Dương nói như vậy, Giang Quân cũng ý thức được kì vọng của cậu ta đối với hắn đúng là không hợp lí, nhưng cậu vẫn cảm thấy thất vọng. Cậu cúi đầu, nửa người trên nằm ở trên bàn với vẻ mặt uể oải, nhưng cậu không ngờ giây tiếp theo…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT