Nguồn: https://tinyurl.com/muahoathangbaanhden
________________________________
Thời còn đi học, bạn cùng bàn của tôi mắc chứng Self-Harm, rất thích tự ngược đãi bản thân.
Năm đó tôi vì những vết thương lớn nhỏ trên người cậu ấy mà khinh bỉ xa lánh, không muốn đến gần.
Cho đến khi Chu Tử Sâm ôm siết tôi vào lòng, cùng tôi chết đi trong biển lửa.
Tôi mới biết hoá ra bản thân đã bỏ lỡ người quan trọng nhất cuộc đời mình.
Sống lại một đời, khi Chu Tử Sâm trốn ở một góc khuất.
Dùng bút bi đâm mạnh lên mu bàn tay mình, khiến nó bật máu tươi.
Tôi liền lao đến ôm lấy cậu ấy, nhỏ giọng nói: "Chảy máu rồi, đừng đâm nữa..."
Dứt lời, tôi kiễng chân, hôn lên má Chu Tử Sâm: "Sau này không được tự làm hại bản thân, nếu không tôi sẽ không để ý đến cậu!"
Cả người Chu Tử Sâm cứng đờ, vòng ôm lại càng siết chặt hơn.
Anh bật cười: "Tô Nhuệ, cuối cùng em cũng để ý đến anh rồi."