Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 8: Chấp nhận sự thật


1 năm

trướctiếp

Vài ngày trước, sau khi Đoạn Hành Dạ nhận lời mời từ Đại học An La, cậu đã nghiên cứu giáo trình dựa trên kiến thức và trí nhớ của nguyên chủ. Phải nói rằng việc đào tạo nguyên chủ để trở thành một tên gián điệp nằm vùng đã phá hủy tam quan hắn như thế nào và thậm chí và sợi dây đồng cảm cũng không có. Cậu không thể hiểu được giáo trình do hắn viết hoặc chỉ đơn giản là nguyên chủ không muốn người khác hiểu được mà chỉ đơn giản là ghi chép lại thông tin, tư liệu theo ý muốn của hắn.

Quyển giáo trình này không hề có hướng dẫn và lời giải thích chuyên sâu phù hợp trong công tác giảng dạy. Thậm chí ngay cả khi cậu dựa vào IQ của nguyên chủ thì Đoạn Hành Dạ - người có trí thông minh cực kì cao ở kiếp trước khẳng định bản thân sẽ mất rất nhiều thời gian để hiểu được nó. Là một người nhìn xa trông rộng, Đoạn Hành Dạ đã chấp nhận sự thật rằng chính mình đã chết và đây là thế giới trong tiểu thuyết, cậu biết rằng mình không chỉ phải tận lực tránh xa kết cục thê thảm pháo hôi của nguyên chủ mà còn cần làm chủ chính mình, cởi mở với mọi người.

Và biên soạn lại giáo trình chính là bước đầu tiên.

Tuy mới chỉ là tiết đầu nhưng phản ứng của mọi người có lẽ không tệ lắm nhỉ?

Hiện tại đang là thời đợi internet cực kỳ phát triển, thời điểm Đoạn Hnahf Dạ xuất hiện trên bục giảng, một số sinh viên lén chụp ảnh rồi đăng lên Tinh Võng. Mặc dù ai cũng biết tính cách của vị Giáo sư này khó khó gần nhưng chỉ với vẻ đẹp cùng với chức Viện trưởng Viện nghiên cứu Khoa học cũng đủ làm cho cậu được mọi người ngưỡng mộ, huống hồ cậu còn là “bạn đời của Nguyên soái”.

Bức ảnh chụp Đoạn Hành Dạ trong lớp học của trường Đại học An La lan truyền trên khắp tinh cầu, kể cả nữ chính trong buổi yến tiệc vài ngày trước cũng nhìn thấy - Giáo sư Đoạn thật đúng là một người thanh lãnh, dành toàn bộ thời gian cho việc nghiên cứu để giảng dạy cho sinh viên.

Kiếp trước, Đoạn Hành Dạ cũng coi như có một số thành tựu nhỏ trong giới học thuật bởi vì cậu có thể nghiên cứu thành công những công trình chưa có kết quả. Nhưng vì còn trẻ nên danh tiếng của cậu vẫn chưa vang xa, chưa bao giờ sở hữu hàng nghìn ánh mắt hâm mộ đến vậy. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Nói một cách khác, sau tiết học đó, “đóa hoa cao lãnh” đột nhiên được tất cả mọi người biết đến. Đoạn Hành Dạ sởn cả da gà, cố gắng kiên trì ba tiếng đồng hồ giảng dạy dưới hàng nghìn ánh mắt tôn kính này.

Tuy nhiên bọn họ không cảm nhận được sự hoang mang của cậu, nhìn người đàn ông xinh đẹp mà thanh lãnh đứng giảng bài ở giữa bục giảng, tất cả sinh viên trong phòng đều thấy cậu thật sự giống như lời đồn, lạnh lùng và không quan tâm đến bất cứ điều gì.

. . . . . .

Dù hiện tại đang là lúc vấn nạn bùng nổ dân số nhưng An La vẫn chiếm một phần ba diện tích tinh cầu. Không chỉ có các phòng học và phòng thí nghiệm hiện đại mà nhà trường còn bố trí nhà ở cho các giảng viên, hiển nhiên Đoạn Hành Dạ cũng không ngoại lệ.

Nơi Đoạn Hành Dạ ở là biệt thự hai tầng vô cùng đơn giản với một bộ ghế sô pha màu be đặt tại phòng khách. Có thể do thiết lập của tác giả nên phong cách bày trí và trang trí rất giống với Trái Đất.

Ngay khi vừa bước vào phòng, cánh cửa màu bạc sau lưng cậu từ từ khép lại, ngọn đèn ấm áp họa lên vầng sáng màu mật ong trên bức tường. Cậu ngẩng người vài giây rồi sau đó cởi áo khoác. . . .thả mình lên chiếc ghế sô pha.

Thật sự là ngộp chết cậu rồi!

Dù kiếp trước Đoạn Hành Dạ không phải là một người nói nhiều, nhưng giữa lười nói và việc sợ nói ra sẽ hỏng thiết lập nhân vật nguyên chủ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Vậy nên Giáo sư Đoạn, vào mười phút trước buột phải làm “đóa hoa cao lãnh” trước lớp học nghìn người thì giờ phút này cậu hoàn toàn giải thoát. Khoảng năm, sáu phút sau, Đoạn Hành Dạ trở mình trên ghế, thở dài một hơi rồi mở thiết bị truyền tin, toàn bộ động tác đều không còn sót lại một chút hình tượng lúc nãy.

Sau khi kết thúc buổi dạy đầu tiên đầy thành công và chắc chắn rằng không ai nhận ra mình sống trong thân phận của nguyên chủ, Đoạn Hành Dạ rốt cuộc cũng nhớ tới cơn đói bị kìm hãm suốt mấy ngày qua. Cậu mở máy truyền tin theo kí ức nguyên chút, tìm được chỗ cài đặt của người máy gia đình.

Nhưng mà xui xẻo thay, niềm hạnh phúc của Đoạn Hành Dạ kéo dài không được bao lâu.

Thiết bị truyền tin khởi động, một thông báo mới hiện ra bên góc phải màn hình: “Dinh Nguyên soái Nam Chư tinh: Cập nhật hành trình mới. . . .”.

Ồ, thì ra Mạnh Cẩm Hoài sẽ đến đây trong hai ngày nữa. . .

Khoan đã, đến Độ Quang tinh trong hai ngày?

Độ Quang tinh?

Sau khi nhận ra, Đoạn Hành Dạ bật dậy khỏi ghế sô pha. Cậu chuyển thiết bị truyền tin sang giao diện bản đồ, ngay lập tức một hệ thống ba chiều xuất hiện.

Bản đồ Đại học An La hiện lên, bỏ qua những ngọn núi và con sông được thu nhỏ, lúc này Đoạn Hành Dạ thấy kí tự “Độ Quang tinh” cách địa hình 1 mét.

Sao tên Mạnh Cẩm Hoài lại tìm thấy cậu nhanh như vậy chứ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp