Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 7: Giảng viên


1 năm

trướctiếp

Ở giữa lớp, trên chiếc bàn tròn thực nghiệm đặt cái máy khổng lồ với những sóng ánh sáng chuyển động, nhìn từ xa trông như làn nước uyển chuyển gợn nhẹ. Là Đại học bậc nhất tinh cầu, sức chức phòng học lên đến cả ngàn người, sinh viên chỉ cần quét thẻ của mình thì chiếc máy đó sẽ phát ra ánh sáng cao chừng nửa thước để xác nhận thân phận.

Như thường lệ, lớp học đã chật kín từ hai mươi phút trước khi tiết học bắt đầu. Chỉ có điều hôm nay khá ồn - do các học viên đang thảo luận về bài học. Mặc dù trên sách có in chữ “Cơ bản” nhưng mọi người đều biết rằng, giáo trình do Viện trưởng Viện Khoa học Đế quốc biên soạn chắc chắn sẽ không liên quan gì đến hai từ đó cả.

Cho dù là Đại học An La thì lý thuyết cơ bản vẫn chiếm 45% trong tổng số điểm qua môn. Không hề ngoa khi nói rằng học phần này chính là một cửa ải khó nhằn mà bất kì một nhà thiết kế cơ giáp nào cũng phải vượt qua.

“Sao hệ thống không hiển thị là ai sẽ đảm nhận lớp chúng ta trong năm nay nhỉ?” Một sinh viên vào trang chủ của trường để tìm kiếm dữ liệu nói. Sau khi thấy cột tên giảng viên đảm nhận vẫn để trống, cậu ta ngẩng đầu lên, có một số người thậm chí còn đùa: “Còn không phải vì không ai dám nhận sao?”.

Nhưng không phải là hoàn toàn sai. Sau khi Viện trưởng Viện nghiên cứu Khoa học Đế quốc Đoạn Dạ Hành phát triển thêm một số loại cơ giáp thì ngành công nghiệp kĩ thuật cơ giáp đã phát triển rõ rệt, thay đổi toàn bộ công nghệ trước đây. Cho nên từ trước đến nay, mặc dù có sách của Giáo sư Đoạn nhưng ngay cả những nhà khoa học hàng đầu cũng khó mà hiểu được toàn bộ chứ đừng nói đến sinh viên.

Đại học số 1 tinh cầu - An La dù đã hạ thấp độ khó nhiều lần nhưng đề thi vẫn không hề dễ nên hằng năm, nhà trường đều sẽ mời một Giáo sư khác để giảng dạy.

“Có thông tin gì chưa?” Một học viên khác nằm dài lên bàn than vãn: “Làm sao bầy giờ. . . .”.

Ngay khi mọi người còn nói chuyện sôi nổi, chiếc máy đặt ở trung tâm lớp đột nhiên biến mất và ở đó xuất hiện một tầng ánh sáng - thật ra thì cái máy lúc nãy cũng không phải là thật mà chỉ là hình ảnh ba chiều mà thôi. Đến khi ánh sáng hoàn toàn tắt đi, các sinh viên liền yên tĩnh, tập trung nhìn về phía trung tâm phòng học.

“Thông báo: Còn 10 phút nữa tiết học lý thuyết cơ bản sẽ bắt đầu. Xin hãy chú ý đến quy định của lớp học. Thứ nhất, không được ồn ào, gây mất trật tự. . . ”. Gì cơ? Cái màn hình đó để ở đây ý muốn nhấn mạnh về các nội quy à?

Nhưng trước khi mọi người kịp phàn nàn thì có ai đó đã thốt lên “Ngoài cửa sổ kìa.”. Sau đó, toàn bộ sinh viên trong phòng học đều nhìn ra khung cửa số cao 30 mét mà ở bên ngoài dày đặc những chiếc xe đặc trưng của quân đội.

Này, chuyện gì đang xảy ra thế? Toàn bộ an ninh của Độ Quang tinh đêns đây đúng không?

Nhìn thấy cảnh tượng đó, tất cả đều im lặng, dù sao thì họ cũng chỉ mới là sinh viên. Thấy lực lượng vũ trang quân đội bên ngoài nhiều đến như thế khiến các học viên cảm thấy căng thẳng tột độ. Màn hình lại hiện lên logo của trường.

Cơ giáp xuất hiện giữa lớp học, một lần nữa.

Vài giây sau, chiếc cơ giáp mở ra, một luồng khí lạ thoát ra ngoài. Tầng trên là tầng nghỉ ngơi của giảng viên, dù đã khá quen với sự xuất hiện kiểu như vậy. nhưng không hiểu sao hôm nay lại đặc biệt dị thường.

Những luồng khí đó tản ra, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng bước ra. Người đó cao khoảng 1m8 đến 1m85, làn da có chút nhợt nhạt. Người đàn ông đó. . . .

“Đoạn. . . Giáo sư Đoạn?”

“Đoạn Hành Dạ? Ngài là Đoạn Hành Dạ sao? Giáo sư Đoạn Hành Dạ?”

Không một ai ngờ đến việc năm nay An La lại mời hẳn Viện trưởng Viẹn nghiên cứu Khoa học Đế quốc đến giảng dạy! Bây giờ bọn họ đã hiểu vì sao cái hệ thống lúc nãy lại đột nhiên nhắc nhở về kỷ luật rồi. . .

Nếu đã đăng kí chuyên ngành kĩ thuật chế tạo cơ giáp thì có ai m à không có niềm đam mê bất tận với cơ giáp chứ? ( truyện đăng trên app TᎽT )

Hay nói cách khác, tất cả những người ở đây đều ngưỡng mộ và tôn kính Giáo sư Đoạn.

So với sự phấn khích không thể giấu của sinh viên, Đoạn hành Dạ lại vô cùng bình tĩnh đứng trên bục giảng. Trước những ánh mắt hâm mộ đó, cậu chỉ gật đầu nhẹ thay cho lời chào rồi từ từ bước xuống cơ giáp.

Nhìn vào sự yêu thích của bọn họ, chỉ có một mình cậu biết rằng mình không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài. . .

“Chào các bạn, tôi là Đoạn Hành Dạ, là giảng viên đảm nhận học phần “Lý thuyết Cơ giáp cơ bản” trong học kỳ này.”. Là một người sống chết không thay đổi biểu cảm, dù rất hoảng hốt nhưng Đoạn Hành Dạ vẫn tỏ ra vô cùng lãnh đạm giống như không hề quan tâm.

Trong khi các sinh viên rất muốn trò chuyện cùng Giáo sư cơ giáp thì cậu rõ ràng là không hề thích điều đó. So với các giảng viên khác thì phần tự giới thiệu bản thân của Đoạn Hành Dạ rất đơn giản, sau đó họ thấy những dòng chữ xuất hiện trên màn hình. Khi đọc kĩ thì mọi người nhận ra dường như đây là nội dung chương đầu tiên của học phần, có điều, khác hẳn với trong sách là sao?!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp