Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 34: Chuyện buồn phiền


1 năm

trướctiếp

Ở Diệp Thiên, địa vị của cậu rất cao, nên trừ bỏ các mối quan hệ với Hoàng gia thì chỉ có duy nhất bạn đời của Đoạn Hành Dạ mới có thể khiến cậu phiền lòng đến mức phải khóc.

Mà Đoạn Hành Dạ lúc này không hề hay biết Lam Tịnh Trì vì giọt nước mắt sinh lí của mình khi ngáp đã khiến hắn phải suy nghĩ lung tung. Nghe thấy tiếng bước chân, cậu chợt mở mắt và thấy người đối diện là Lam Tịnh Trì với vẻ mặt phiền muộn.

Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Đoạn Hành Dạ không khỏi căng thẳng. Chẳng lẽ An La lại có kẻ nào chê cuộc đời này quá dài nên đã trêu chọc hắn sao? Nghĩ đến đây, Đoạn Hành Dạ đưa tay xoa nhẹ thái đương, cau mày hỏi: “Em làm sao vậy?”.

Lam Tịnh Trì có thể nhìn thấy giọt nước mắt vì động tác của cậu mà trốn vào trong làn tóc đen tuyền ấy, nó biến mất chỉ để lại dấu vết mơ hồ.

Rõ ràng không thích quan tâm đến đời tư người khác nhưng sau khi chứng kiến cảnh tượng ban nãy, Lam Tịnh Trì do dự một lát rồi nói: “Giáo sư Đoạn. . . .ngài. . . .dạo gần đây ngài có chuyện gì buồn phiền sao?”.

Có chuyện gì buồn phiền hả?

Kể từ lần cuối cùng trao đổi thông tin liên lạc tại Đại học An La, Lam Tịnh Trì thỉnh thoảng sẽ nhắn vài tin cho cậu với nội dung bao gồm thông báo về tiến độ học tập và thành tích của hắn. Trừ lần cậu bị ngất tại Trân Thúy tinh thì gần như cả hai không còn liên lạc.

Vậy tại sao đột nhiên hắn lại hỏi cậu như vậy? Đoạn Hành Dạ bối rối nhưng vẫn lắc đầu: “Hả?”.

Là một nhân vật vừa thiện vừa ác trong :Khuynh đảo tinh tế”, Lam Tịnh Trì vẫn có một chút khí chất mà kẻ phản diện nên có. Hắn như đã xác nhận rằng việc Đoạn Hành Dạ vừa khóc có liên quan đến Mạnh Cẩm Hoài nên sau vài giây im lặng, Lam Tịnh Trì hít một hơi thật sâu rồi bày tỏ: “Giáo sư Đoạn. . . Em xin lỗi, với tư cách là một người ngoài, rõ ràng em không nên xen vào chuyện gia đình của ngài nhưng xin Giáo sư hãy tin rằng dù Nguyên soái là vị tướng giỏi nhất của Diệp Thiên thì trong lòng em, Giáo sư vĩnh viễn vĩ đại hơn Nguyên soái gấp ngàn lần.”.

Bình thường Đoạn Hành Dạ thừa nhận rằng chỉ số cảm xúc EQ cũng không đến nỗi quá cao nhưng hôm nay cậu nhận ra rằng Lam Tịnh Trì dường như có hiểu lầm gì đó với Mạnh Cẩm Hoài?

Tuy không rõ điều gì khiến hắn có suy nghĩ này nhưng Đoạn Hành Dạ chung quy vẫn rất cảm động. Trong bối cảnh hiện tại, khi mà mọi người đều yêu quý Mạnh Cẩm Hoài thì hiếm có vị fanboy nào lại trân trọng câu đến thế!

Lúc này, nam phụ Lam Tịnh Trì vẫn hãy còn là một thiếu niên, không hề mang vẻ “ác độc” điên cuồng như trong nguyên tác. Có lẽ là do chiếc áo blouse mặc trên người nên trông hắn càng có vẻ thư sinh, trong sáng đến lạ thường.

Kiếp trước, Đoạn gia có bốn người con trai. Vì cậu là con út nên luôn muốn có một người em đáng yêu, mềm mại gọi mình là “anh trai” và một điều khiến cậu phải thừa nhận là hiện tại, Lam Tịnh Trì vô cùng hợp với dáng vẻ em trai trong tưởng tượng của cậu.

Nghĩ đến đây, Đoạn Hành Dạ vờ nghiêm túc, hướng đến Lam Tịnh Trì rồi giơ tay chạm nhẹ vào mái tóc đối phương.

“Được rồi. Không có gì đâu.”. Một bên trấn an đứa nhỏ trước mặt, một bên lại hưởng thụ cảm giác làm anh.

Đoạn Hành Dạ bận cảm thán “Sờ vào mềm thật” nên không nhìn thấy thời điểm cậu chạm vào mái tóc kia, lỗ tai của cậu bé từ từ đỏ lên.

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Đoạn Hành Dạ: Em là em trai của anh ó.

Tiểu Trì: ???


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp