Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 33: Đoàn Dạ Hành khóc


1 năm

trướctiếp

Sau vài ngày “tịnh dưỡng”, Đoạn Hành Dạ trở lại An La để dạy học. Vì “thân thể chưa khỏe” nên lần này cậu chỉ ở lại Độ Quang tinh một ngày, sau đó phải trở về Nam Chư tinh tiếp tục nghỉ ngơi. Có điều nếu để ý kĩ thì Đoạn Hành Dạ, vị Giáo sư luôn bày vẻ mặt thanh lãnh vô cảm vào khoảnh khắc bước lên phi thuyền rời khỏi Nam Chư tinh lại hơi nhếch khóe môi tạo thành một hình cung rất đẹp - Quá tuyệt! Cuối cùng cũng thoát khỏi tên Mạnh Cẩm Hoài rồi.

Chuyện Đoạn Hành Dạ bị ngất đi tại Trân Thúy tinh đã được lan truyền khắp các tinh cầu.

Trong giờ học, Đoạn Hành Dạ đứng ở giữa bục giảng và nhận thấy các sinh viên đều nhìn chằm chằm vào mình bằng ánh nhìn ngưỡng mộ cùng một chút lo lắng như thể đang nhìn một bệnh nhân ốm đau vậy. . . ..Bất quá, cũng trách cậu lúc trước khi vào tiết không soi gương nên mới có cớ sự này.

Sức khỏe nguyên chủ vốn không tốt mà trên hành trình đến đây, vì quá mải mê ngắm vành đai tiểu hành tinh nên Đoạn Hành Dạ đã quên cả việc phải nghỉ ngơi khiến làn da có chút tái nhợt hơn cả mọi này.

Dù sao thì cậu cũng có biệt danh “đóa hoa cao lãnh” nên tuy rằng ai cũng lo lắng cho tình trạng sức khỏe của Đoạn Hành Dạ nhưng cũng chỉ dám nói vài câu khuyên cậu nghỉ ngơi rồi rời đi.

Nhưng mà, có một trường hợp đặc biệt.

. . . . . . ..

Do không nghỉ ngơi điều độ và cường độ làm việc quá cao nên Đoạn Hành Dạ hiện tại kiệt quệ về cả thể chất lẫn tinh thần. Sau khi trở về văn phòng, cậu ngồi lên chiếc ghế da rồi ngáp - khác hẳn với hình tượng bên ngoài của cậu. Ở thời đại khoa học viễn tưởng này thì công nghệ phát triển vượt bậc nên mọi thứ đều tiện nghi hơn nhiều, vì thế Đoạn Hành Dạ vốn định nghỉ ngơi một lát nhưng lát sau vô tình ngủ quên mất.

Vì lo rằng sẽ có người đến hỏi mình vấn đề nào đó nên Đoạn Hành Dạ không khóa cửa. Vì thế khi Lam Tịnh Trì bước vào, hắn thấy cảnh tượng này--

Người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế da màu đen, ánh đèn phòng hắt xuống khiến gương mặt cậu càng trở nên xanh xao. Lúc này, Đoạn Hành Dạ hơi xoay người, đầu cậu hơi ngửa lên, một giọt nước mắt rơi ra khỏi khóe mắt thanh tú, lăn dài trên gò má cậu. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Đoạn Hành Dạ. . . ..khóc sao?

Lam Tịnh Trì khá bất ngờ khi thấy điều này.

Thể chất Giáo sư Đoạn không được tốt, thậm chí mới vài ngày trước còn lên Tin tức vì sự cố hôn mê ngày đó nhưng trong lòng mọi người, cậu là người đàn ông vô cùng mạnh mẽ. Diệp Thiên đang lâm vào chiến tranh mà Đoạn Hành Dạ lại là thiên tài cơ giáp, chế tạo ra những bộ máy mới nên là vị thần hộ mệnh trong lòng họ.

Đặc biệt là trong mắt Lam Tịnh Trì, Đoạn Hành Dạ chính là vị cứu tinh đời mình, kéo hắn ra khỏi vũng lầy của thói đòi hòng dìm hắn xuống đáy xã hội.

Nhưng mà hiện tại, vị cứu tinh ấy tại sao lại khóc chứ?

Là một sinh viên chuyên ngành nghiên cứu Y Dược, Lam Tịnh Trì vô cùng hạn hẹp về trí tưởng tượng. Nhưng lúc này, kể từ khi thấy dáng vẻ rơi lệ của Đoạn Hành Dạ, trong lòng hắn đang suy đoán rất nhiều chuyện.

Chẳng lẽ ngài ấy bệnh nặng sao? Không, Lam Tịnh Trì nhanh chóng phủ nhận phỏng đoán này - nếu như Giáo sư Đoạn bị bệnh nặng thì Nguyên soái sẽ không bao giờ đồng ý cho ngài ấy đến đây.

Khoan đã. . . .Nguyên soái? Lam Tịnh Trì chậm rãi nhíu mày.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp