Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 31: Cùng nhau làm việc


1 năm

trướctiếp

Lần trước khi Đoạn Hành Dạ lên cơn đau, Tô Minh Ca đã gọi đến đội ngũ bác sĩ nên đã khiến không ít nhân viên hoảng sợ. Trong mắt bọn họ, Đoạn Hành Dạ bị bệnh vô cùng nghiêm trọng, dù đã bình phục hoàn toàn nhưng bọn họ vẫn sợ mãi không thôi.

Hiện tại công việc của cậu nhàn hạ hơn nhiều, Đoạn Hành Dạ hiện tại đang ở lại Nam Chư tinh sau khi nghe Mạnh Cẩm Hoài đề nghị.

Sau khi Mạnh Cẩm Hoài đến quân đội, Đoạn Hành Dạ vào thư viện của Dinh Nguyên soái. Gọi là “thư viện” nhưng thực chất ở thời đại khoa học viễn tưởng này không hề có một quyển sách ở đây.

Kiểm tra nhận dạng bằng mắt, Đoạn Hành Dạ bước vào căn phòng kim loại bằng trằn bạc và vô số các thiết bị thông tin được sắp xếp gọn gàng.

Trong bối cảnh này, thiết bị thông tin từ lâu đã trở thành một phần không thể thiếu của mỗi người và cả trong các nền công nghiệp hiện đại. Tuy nhiên, so với các thiết bị thông thường thì có tổng cộng năm thiết bị siêu cấp. Ví dụ như ở Viện Nghiên cứu khoa học Cơ giáp Đế quốc có một cái chuyên về tính toán dữ liệu cơ giáp. . . . . . mà nguyên chủ đã dùng nó để đẩy Mạnh Cẩm Hoài vào đường chết trong tai nạn lần trước.

Ngoài Viện Nghiên cứu thì trong Quân bộ cũng có một cái. Không giống với công dụng ở Viện, thiết bị ở đây ghi lại toàn bộ dữ liệu hoạt động cơ giáp trong tất cả các trận chiến. Theo trí nhớ nguyên chủ thì Đoạn Hành Dạ biết được nguyên chủ thường xuyên đến đây kiểm tra.

Vì nguyên chủ muốn cải tiến cơ giáp nê kiểm tra số liệu là việc cô cùng quan trọng.

Lúc này trong một căn phòng màu bạc, một người đàn ông đang yên lặng tra cứu các thông tin trên thiết bị truyền tin, đồng thời Mạnh Cẩm Hoài cũng nhận được một thông báo rằng một thiết bị truyền tin đang được sử dụng tại thư viện Dinh Nguyên soái.

Thấy ánh sáng xanh phát ra, Thượng tướng Đông Phương chợt dừng bước.

“. . . Nguyên soái, chúng ta không hạn chế quyền truy cập sao?”. LÀ người trong cuộc, Đông Phương hiển nhiên hiểu rõ thân phận thật sự của Đoạn Hành Dạ.

Đoạn Hành Dạ là một tên gián điệp, là gián điệp vừa động tay động chân trên chính cơ giáp của Mạnh Cẩm Hoài. Dù số liệu lần trước đã bị xóa nhưng không chắc lần này cậu có tiếp tục hay không.

Ngoài dự đoán, Mạnh Cẩm Hoài lắc đầu, thoải mái nói: “Không sao, không cần hạn chế.”.

“Đây là. . . ..”.

Mạnh Cẩm Hoài mở thiết bị giám sát trong thư viện: “Tôi sở hữu sức mạnh quân sự của Đế quốc và các loại cơ giáp nên nếu có một Giáo sư cơ giáp bên cạnh thì không có gì là thiệt hại cả. Mà cậu ta cũng là bậc thầy trong lĩnh vực này nên nếu cậu ta muốn thì chúng ta cũng không thể ngăn cản.”. Nghe xong lời của hắn, Thượng tướng Đông Phương im lặng. Hắn nói đúng, xét từ góc độ kĩ thuật cơ giáp, nếu Đoạn Hành Dạ muốn thì kể cả quân đội cũng bất lực. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Nhưng may mắn thay, tinh thần lực của Mạnh Cẩm Hoài đã có đột phá mới trong sự cố vừa rồi nên nếu Đoạn Hành Dạ có cố tình táy máy cơ giáp thì họ sẽ nhận được thông báo sớm nhất có thể.

. . . . . . . . . . . .

Dù tính cách khác nhau nhưng Đoạn Hành Dạ và Mạnh Cẩm Hoài đều có điểm chung là rất hăng say làm việc, cả hai đã chăm chỉ thực hiện công tác cả ngày không một phút nghỉ ngơi.

Mãi đến tối, Mạnh Cẩm Hoài mới hoàn thành công việc. Sau đó hắn mở thiết bị ghi hình giám sát. Thiết bị này chỉ cho phép ghi hình còn thông tin đều bị mã hóa toàn bộ.

Hắn chỉ định lơ đãng nhìn nhưng lại thấy một cảnh tượng - Đoạn Hành Dạ cùng Mạnh Hà Hy thế quái nào đang ngồi cạnh nhau?

Nguyên soái không khỏi nhíu mày, điều chỉnh thời gian quan sát về trước đó.

Hiện tại Đoạn Hành Dạ ngoại trừ làm ở Viện nghiên cứu còn là Gió sư giảng dạy tại Đại học An La. Sau khi tra cứu xong số liệu, Đoạn Hành Dạ lên diễn đàn trường thấy các sinh viên đang thảo luận vấn đề, cậu liền ngồi xuống bàn bắt đầu nghiên cứu.

Đây là một cái bàn trong góc nên nếu không chú ý sẽ không phát hiện ở đây có người.

Trên máy theo dõi cho thấy cánh cửa thư viện từ từ được mở ra, một đứa nhỏ lẻn vào. . . . . . Là người giám hộ hợp pháp của Mạnh Hà Hy, hắn không nghĩ rằng cháu trai mình sẽ vào đây để học hành gì cả.

Mạnh Cầm Hoài hơi nheo mắt, quả nhiên cậu bé không đến chô của Đoạn Hành Dạ, thậm chí còn không phát hiện là có cậu ở đây. Ngay sau đó Mạnh Hà Hy cho rằng thư viện này không có người liền chạy vào trong rồi lấy quả banh màu bạc.

Đây là quả banh thực tế ảo.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp