Đồ Sâm rất hợp tác, lấy điện thoại ra quét mã, chuyển khoản.
Vẻ mặt tài xế giãn ra một chút nhưng anh ta vẫn khóa cửa xe không cho Đồ Sâm xuống.
Cũng không nói gì.
Đồ Sâm có thể đoán được anh ta sợ cô sẽ khiếu nại.
Đây là một tài xế tham lam nhưng gan lại không quá lớn. Gây sự đến mức này, anh ta cũng không biết phải làm gì tiếp theo. Anh ta chỉ muốn cứ câu giờ như vậy, nghĩ rằng Đồ Sâm, một cô gái độc thân lại là người nơi khác chắc chắn sẽ nhượng bộ, dù sao tiền cũng đã chuyển rồi.
Nhưng mức độ tức giận của Đồ Sâm đã lên đến đỉnh điểm, cô không muốn bỏ qua.
Cô nhanh chóng chồm người về phía trước, ngay khoảnh khắc tài xế lơ là vì đã nhận được 200 tệ, cô cầm một trong vài chiếc điện thoại đặt bên ghế lái lên đồng thời mở cửa sổ xe ném điện thoại ra ngoài.
Động tác quá nhanh, tài xế không kịp phản ứng. Anh ta sững sờ một lúc, chửi thề một câu rồi phản ứng đầu tiên là mở cửa xe để đi nhặt điện thoại.
Chiếc xe đã được mở khóa nhưng Đồ Sâm không xuống. Thay vào đó lợi dụng lúc tài xế vừa xuống xe, cô đóng cửa lại, nhấn nút khóa an toàn ở ghế lái nhốt tài xế bên ngoài.
Động tác dứt khoát, liền mạch.
Cửa sổ xe vẫn còn một khe hở. Đồ Sâm ngồi ở ghế sau gọi 110.
Lúc gọi cô còn nghĩ, thật kỳ diệu, chiếc điện thoại của cô hôm nay dường như nhất định phải gọi một cuộc điện thoại khẩn cấp bắt đầu bằng số 11.
Rồi cô thấy kẻ thù của nhà họ Lưu và người tóc xanh đang đi tới.
Cô nhìn rõ khuôn mặt của kẻ thù nhà họ Lưu. Anh mỉm cười cúi người nhìn cô qua cửa sổ xe, hỏi một cách tự nhiên và quen thuộc: “Có chuyện gì vậy?”
Khuôn mặt anh đỏ bừng vì bệnh tật, thái dương còn lấm tấm mồ hôi.
Long lanh tỏa sáng.
Lưu Lăng Húc, Đồ Sâm nghĩ thầm, chuyện này thật sự không thể trách cô.
Kẻ thù của nhà anh đẹp trai quá đáng rồi.
Đồ Sâm nhận ra mặc dù cô và kẻ thù nhà họ Lưu là người xa lạ nhưng sự ăn ý của họ tốt đến mức đáng sợ.
Một câu "trùng hợp thật" của Đồ Sâm và một câu "có chuyện gì vậy" của Tạ Trai Lăng đã giúp hai người nhanh chóng nhập vai là người quen. Đồ Sâm mở khóa xuống xe thuật lại sự việc một cách đơn giản.
Thật sự là thuật lại một cách đơn giản. Đồ Sâm nhìn Tạ Trai Lăng nói: “Tài xế này tống tiền tôi nên tôi đã tìm cách báo cảnh sát.”
Tài xế đứng bên cạnh há hốc mồm không nói nên lời.
Anh ta vốn dĩ gan không lớn. Hôm nay gây sự như vậy hoàn toàn là vì anh ta nghĩ Đồ Sâm là một cô gái nhỏ đi một mình, nghe giọng lại không phải người địa phương, chỉ cần dọa một chút là có thể kiếm thêm tiền.
Ai mà ngờ mọi chuyện không suôn sẻ từ đầu đến cuối. Cuối cùng lại bất cẩn vượt đèn đỏ, còn không biết có bị trừ điểm hay không.
Cuối cùng người phụ nữ xui xẻo này còn nhốt anh ta bên ngoài xe và tự mình ở trong xe báo cảnh sát. Nếu đây không phải xe của mình, anh ta đã muốn đập cửa xe lôi cô ra đánh cho một trận rồi.
Anh ta đang bực mình vì đáng lẽ nên làm xong chuyến đi này cho êm đẹp, dù sao cũng là một đơn hàng lớn. Ai ngờ cô lại có "viện trợ" đến.
Lại còn là những người trông rất đáng sợ. Một tên lưu manh tóc xanh, một tên đầu sỏ lưu manh mặc đồ đen.
Tên mặc đồ đen khi mặt lạnh tanh anh ta còn cảm thấy người này có khi đã giết người rồi.
Vì vậy anh ta chỉ có thể đứng đó đầy uất ức. Khi nhận ra hôm nay mình có lẽ thực sự gặp rắc rối, anh ta bắt đầu gọi điện thoại cho người quen để tìm cách giải quyết.
Ba người còn lại không còn để ý đến tài xế nữa.
Cũng không sợ anh ta bỏ chạy. Thông tin trên nền tảng xe công nghệ đều còn đó, dù có chạy cũng tìm ra được.
Hai người giả vờ là người quen im lặng trong hai giây. Đồ Sâm rất tự nhiên hỏi: “Cảnh sát đến còn mất hơn mười phút nữa. Mọi người có vội không? Nếu vội thì tôi sẽ đi đến trạm thu phí cao tốc đợi, ở đó có nhân viên, khá an toàn.”
Tạ Trai Lăng nhìn Đồ Sâm một cái.
“Được.” Anh trả lời rất dứt khoát, “Tôi đưa cô đến trạm thu phí, nói với nhân viên một tiếng.”
Đây là cách xử lý tốt nhất.
Hôm nay thực sự rất kỳ lạ. Câu nói "lại còn xinh" của Kim Khuê cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh. Đến nỗi khi nhìn thấy Đồ Sâm anh đã muốn gọi cô là "người trông khá xinh" rồi.
Cô thực sự rất xinh với một vẻ ngoài đặc biệt trong trẻo và dễ chịu.
Việc Kim Khuê cũng thấy cô xinh đẹp thật kỳ lạ bởi bình thường anh ta chỉ thích những gương mặt "hot girl" đã qua chỉnh sửa đến "cấp 10".
Hơn nữa cô còn rất dũng cảm, thông minh và bình tĩnh.
Nếu hôm nay họ không xuất hiện, cô chắc chắn cũng có thể tự mình giải quyết ổn thỏa chuyện này.
Đây là điều quý giá hơn nhiều so với việc xinh đẹp.
Lưu Lăng Húc ốm đau quanh năm, việc có thể giữ lại được một người bạn như thế này bên cạnh càng hiếm có hơn nữa.
“Cô và Lưu Lăng Húc quen nhau như thế nào?” Gần đến trạm thu phí, Tạ Trai Lăng hỏi Đồ Sâm.
“Hả?” Đồ Sâm bị câu hỏi đột ngột này làm cho ngơ ngác và đưa ra một câu trả lời chuẩn mực: “Tôi và anh ấy học cùng một trường cấp ba, là đại diện học sinh.”
“...Hả?” Kim Khuê bên cạnh không hiểu câu trả lời chuẩn mực này, há hốc miệng không khép lại được.
Đồ Sâm không nói thêm gì, Tạ Trai Lăng cũng không hỏi nữa.
Họ chỉ là những người gặp nhau tình cờ, sau này có lẽ cũng sẽ không gặp lại. Khi chia tay họ thậm chí còn không để lại thông tin liên lạc hay hỏi tên của nhau.
Ngay cả Kim Khuê, người hay làm quá mọi chuyện cũng chỉ tập trung vào việc tài xế xe công nghệ kiểu này đáng bị đánh một trận mới ngoan chứ không nghĩ đến việc kết bạn để liên lạc sau này.
Bởi vì họ trông quá khác biệt.
Kiểu khác biệt mà người ta không thể tưởng tượng được họ sẽ có bất kỳ mối quan hệ nào trong cuộc sống.
Đây chỉ là một lần giúp đỡ nhau một cách tử tế ở nơi xa lạ. Cô đưa nửa gói khăn giấy ướt, anh tiện tay giúp một việc vì vô tình nhớ biển số xe mặc dù có lẽ cả hai đều không cần sự giúp đỡ đó.
Nhưng giúp đỡ trong lúc khó khăn luôn mang lại niềm vui cho người khác.
…..
Cũng vui vẻ không kém là công việc gần đây của Đồ Sâm.
Cô luôn cảm thấy vận may trong công việc của mình rất tốt. Làm việc hơn ba năm, cô đã tham gia bốn năm đoàn làm phim. Mặc dù là phim chiếu mạng nhưng không khí không hề tệ như những gì người ta đồn trên mạng. Cô được làm việc cùng biên kịch chính Chương Cầm, một người không giấu nghề. Các đạo diễn cũng có gu kịch bản ổn, không đưa ra những yêu cầu chỉnh sửa kỳ quặc.
Đoàn làm phim hiện tại cô đang tham gia chỉ quay trong hai tháng. Kịch bản gốc đáng tin cậy. Các diễn viên dù có vấn đề về lịch trình nhưng nhìn chung đều rất hợp tác. Công việc của cô gần như mỗi ngày đều tiến triển theo kế hoạch. Thậm chí Chương Cầm còn thấy cô rất tốt và thường xuyên khen ngợi cô trong các cuộc họp.
Mặc dù cô phải làm thêm giờ, ăn uống thất thường, phải thức trắng đêm để sửa thoại khi diễn viên đột ngột đổi lịch trình quay và phải mang kịch bản mới đi xin lỗi từ sáng sớm trong tiết trời đầu đông.
Nhưng đó là công việc thường ngày.
Nói chung mọi thứ đều rất hoàn hảo.
Hơn nữa tiểu thuyết mạng của cô cũng luôn duy trì một lượng độc giả ổn định mang lại thu nhập khá, đủ để bù đắp cho mức lương thấp của một biên kịch mới vào nghề.
Vì vậy cô có một căn nhà nhỏ của riêng mình ở Mặc Thị, vay tiền ngân hàng 30 năm, có hai phòng ngủ, một phòng khách và một ban công nhỏ. Dù là nhà cũ và không nằm ở trung tâm thành phố nhưng bản vẽ thiết kế nội thất là do cô tự tay vẽ. Mọi không gian lưu trữ đều được cô đo đạc tỉ mỉ.
Không cần quá gọn gàng, một căn nhà đầy đệm lót được thiết kế riêng, đó là tổ ấm của cô.
Cô còn có một chiếc xe điện của riêng mình trị giá hơn một trăm nghìn tệ. Chiếc xe được sơn lại màu xanh bạc hà, hàng ghế sau không dành cho người ngồi mà dùng để đựng đủ thứ đồ nhỏ nhắn mềm mại. Ghế còn được thêu rất nhiều chai lọ. Chiếc xe được thiết kế riêng là tổ ấm thứ hai của cô.
Đây là những thứ mà cô đã cố gắng làm việc để tích cóp, mang lại niềm vui và cảm giác thân thuộc cho cô.
Ngoài công việc và hai "tổ ấm" này, cô không có quá nhiều niềm vui khác.
Có người cha đã sống nương tựa vào nhau từ nhỏ nhưng lại giao tiếp bằng không, hễ gặp nhau là ngượng ngùng; có những người họ hàng bên ngoại mà 20 năm trước khi mẹ cô qua đời không ai chịu cho vay tiền giờ lại xuất hiện và nói muốn ở nhờ ở Mặc Thị.
Và có cả cô bạn thân Diêu Linh Linh, người mà cô vì tuổi trẻ nông nổi, thấy quá xinh đẹp nên gắn bó mười mấy năm trời.
Cả hai đều có lịch sử tình trường khá phong phú. Cô thì vì quen rồi lại chia tay còn Diêu Linh Linh thì vì cô ấy có "lực hấp dẫn" chính xác đối với những gã đàn ông tồi.
Bất kể tình yêu bắt đầu từ đâu, người yêu của Diêu Linh Linh luôn lộ ra bản chất tồi tệ ở những nơi không ngờ nhất.