“……”
Không cần quay đầu lại Trình Phương Thu cũng biết là ai, thầm lườm một cái nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười dịu dàng.
“Nguyệt Nguyệt, con có nhớ ba không?”
Chu Ứng Hoài không hay biết suy nghĩ của Trình Phương Thu, anh đứng sau sofa nơi cô ngồi cúi người xuống dùng ngón tay trêu chọc em bé, tay kia đặt trên vai cô, gần như ôm nửa người cô vào lòng.
Khuôn mặt tuấn tú ngập tràn nụ cười ấm áp, giọng nói cũng trầm thấp dịu dàng đến mức khiến người ta khó tin như giọt sương mùa xuân chảy ra từ mật hoa.
Nguyệt Nguyệt còn nhỏ như vậy sao có thể hiểu được lời của Chu Ứng Hoài? Nhưng đôi mắt to tròn, trong veo của bé linh động đảo qua đảo lại, hết nhìn cái này lại nhìn cái kia, ai cũng “chia phần” công bằng, cuối cùng còn khéo léo nhoẻn miệng cười.
“Ôi chao, sao con gái nhà mình lại ngoan thế này cơ chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT