Cô tỉnh dậy lần nữa vì đau. Toàn thân đau nhức, cảm giác như cơ thể không còn là của mình nữa. Cô cố gắng mở mắt ra, thấy trong phòng bệnh yên tĩnh. Chu Ứng Hoài đang ngồi bên cạnh giường cô. Thấy cô tỉnh lại anh lập tức cúi sát xuống.
"Thu Thu vất vả rồi. Có đau lắm không? Bác sĩ đã kê thuốc rồi, anh đút cho em uống nhé."
Cô gật đầu một cách yếu ớt rồi lại thiếp đi.
Khi cô tỉnh dậy hoàn toàn là gần trưa. Có lẽ do đã uống thuốc, cơ thể cô không còn đau nhiều nữa. Cô cũng đã hồi phục một chút sức lực. Chiếc bụng tròn đã xẹp xuống, không còn cảm giác nặng nề đè lên, cả người cô nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
"Các con đâu rồi?"
"Mẹ đang trông các con. Sợ làm phiền em nghỉ ngơi nên đã để các con ở phòng bệnh bên cạnh." Chu Ứng Hoài dịu dàng xoa đầu cô: "Anh bảo họ bế các con qua nhé?"
"Ừm." Trình Phương Thu không muốn nói nhiều chỉ gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play