Chu Ứng Hoài gần như lập tức hiểu ý, bế đứa bé từ trong lòng cô ra mở miệng nói:
“Anh và chị em đưa Nguyệt Nguyệt đi thay tã, Học Tuấn, em chơi với Niên Niên trước nhé.”
“Vâng.” Trình Học Tuấn bản thân vẫn còn là một cậu thiếu niên nào hiểu được mấy ẩn ý kia, nghe Chu Ứng Hoài nói vậy thì liền chủ động nhường chỗ trước sofa, cười rồi chạy sang bên cạnh Đinh Tịch Mai chơi với Niên Niên.
Đinh Tịch Mai thì nhìn thấu nhưng không nói, chỉ tiễn mắt nhìn hai người họ rời đi.
Tầng một có một căn phòng được cải thành phòng trẻ con, bên trong để toàn đồ dùng của hai bé còn có một chiếc giường, buổi tối có thể ngủ lại cùng con ở đây.
Trình Phương Thu thuần thục bật đèn, kéo rèm lại rồi mới ngồi xuống giường bắt đầu cởi nút áo trước ngực. Dù đã làm rất nhiều lần nhưng cô vẫn thấy ngượng ngùng, nhất là lúc này Chu Ứng Hoài đang đứng ngay trước mặt, đến khi mở nút thứ hai đầu ngón tay cô cũng hơi run.
Bên trong cô mặc một chiếc áo lót màu kem nhạt, áo vừa hé ra là có thể thấy rõ đường cong đầy đặn. Có lẽ do thời gian ở cữ ăn nhiều đồ bổ nên cô gần đây tròn trịa hơn, da trắng, ngực căng, đường nét uyển chuyển toát lên một thứ dịu dàng và quyến rũ khó diễn tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT