“Vẫn nên mua một loại thuốc cho yên tâm hơn.” Chu Ứng Hoài trao cho cô một ánh mắt dịu dàng trấn an sau đó quay người cầm đơn thuốc bác sĩ kê rồi ra ngoài đóng tiền lấy thuốc.
“Người đàn ông của cô đối xử với cô không tệ đâu.”
Bác sĩ làm việc ở trạm y tế nhiều năm chuyện gì mà chưa thấy qua? Đám trai trẻ chịu chi tiền mua thuốc cho vợ chẳng có mấy ai thế nên mỗi lần thấy là lại thấy mới lạ một phen.
Nghe vậy Trình Phương Thu bị mấy chữ “người đàn ông của cô” làm cho ngượng đỏ mặt, hàng mi dài khẽ run, cô chỉ cười gượng với bác sĩ rồi nhanh chóng đuổi theo Chu Ứng Hoài ra ngoài.
Lấy thuốc xong, hai người cùng đi về phía chiếc xe đạp đang dựng. Nhìn quanh không thấy ai, Trình Phương Thu đảo mắt một vòng, cười khan hai tiếng rồi tranh thủ bắt chuyện:
“Nhìn tôi giống người đã có chồng lắm sao? Rõ ràng là còn rất trẻ mà.”
“Không giống.” Chu Ứng Hoài lắc đầu, nhận ra cô cố tình xua tan không khí gượng gạo bèn thuận theo mà nói tiếp:
“Ở đây ai cũng kết hôn sớm cả, chắc không liên quan đến tuổi tác. Có lẽ bác sĩ thấy chúng ta đi chung nên mới hiểu lầm vậy thôi.”
“Tôi biết ngay mà.” Trình Phương Thu mím môi cười, khẽ liếc anh một cái đầy dò xét rồi thử thăm dò:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT