"Không phải cô ấy." Giang Phùng quả quyết ngay tức khắc.
Cao Kính Phi nghe vậy thì cạn lời: "Cậu còn chưa gặp mặt mà đã biết không phải rồi à? Cô gái này là người giống nhất mà tôi tìm được trong suốt bao nhiêu năm qua đấy! Cô ấy chuyển đến thành phố khác từ hồi cấp hai, sau đó bị bệnh nặng sốt cao một trận, chuyện ngày xưa quên sạch hết rồi, nhưng mà giọng nói thì hay cực."
Bởi lẽ trên đời này, người trùng tên Ninh Tuyết thì không thiếu, và cho dù giọng nói có hay đến đâu đi chăng nữa, thì người có thể làm ra món bánh quy gấu nhỏ với hương vị ấy chỉ có duy nhất một người mà thôi. Chính vì vậy, Giang Phùng chẳng hơi đâu mà giải thích nhiều lời: "Không cần tìm người nữa đâu. Bây giờ tôi muốn xem nhà trước đã."
"Được thôi, là cậu nói đấy nhé, không tìm thì không tìm." Cao Kính Phi cũng dứt khoát. "Sau này đừng có lại sống dở chết dở rồi lại lết tới cầu xin anh đây đi tìm hộ đấy."
Trong lúc Giang Phùng nghe điện thoại thì Ninh Tuyết đã đứng sang một bên nhắn tin trao đổi với người môi giới. Chẳng mấy chốc, sau khi xem đến căn thứ tư, cuối cùng bọn họ cũng quyết định chọn được một căn, và vị trí này cũng khá gần khu cô đang sống.
Ngôi nhà đã có sẵn một vài đồ nội thất, nhưng trông vẫn vô cùng trống trải. Ninh Tuyết thoáng có ý định hỏi xem anh có cần cô giúp bài trí thêm một chút không, nhưng sau đó lại tự mình gạt đi, mình cũng đâu phải là bạn gái người ta, đến cả chuyện bày biện nhà cửa cũng muốn quản, e là có hơi vượt quá giới hạn rồi.
Ngay sau khi chuyện nhà cửa được quyết định xong xuôi, Giang Phùng chỉ bận rộn thêm một khoảng thời gian ngắn, rồi lại bắt đầu quay lại hỗ trợ Ninh Tuyết hoàn thành bức vẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play