Ngay khi anh vừa cười một tiếng thì cảm giác của cả một khung cảnh lại hoàn toàn khác biệt.
Đôi mắt bị dải lụa trắng nửa che nửa đậy khiến cho những đường nét của nửa dưới khuôn mặt lại càng trở nên sắc sảo và rõ ràng hơn, sống mũi cao thẳng, khóe môi cong lên thành một đường cong quyến rũ.
Khung cảnh này cho người ta một ảo giác như thể đang bị mê hoặc, dụ dỗ, lại như thể có thể bị người ta tùy ý đùa giỡn và khinh nhờn.
Thật hiếm khi ham muốn biểu đạt lại được khơi dậy mạnh mẽ đến thế, Ninh Tuyết hít một hơi thật sâu, cô cố gắng hết sức để loại bỏ những tạp niệm, rồi bắt đầu cầm bút lên.
Lần này, hiệu suất vẽ tranh của cô tăng cao chưa từng có, và đầu bút cũng rất ít khi dừng lại.
Cô quan sát biểu cảm của anh, động tác của anh, thậm chí còn tỉ mỉ đến từng nếp gấp trên quần áo của anh. Cô muốn lưu giữ lại khoảnh khắc này, muốn thông qua cây bút, thông qua những bức tranh để biểu đạt được cảm nhận của mình khi được chiêm ngưỡng một vẻ đẹp.
Giang Phùng đã trực tiếp tạo nên một khung cảnh cho cô, và từ đó, Ninh Tuyết đã hiểu được ý nghĩa thực sự của hai từ "hình tượng" mà anh đã nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT