Ninh Tuyết và Giang Phùng cùng nhau đi học, điều đó cũng có nghĩa là bọn họ sẽ có được nhiều thời gian ở bên cạnh nhau hơn nữa.
Đặc biệt là ở một nơi vô cùng lạ lẫm như thế này, thì Ninh Tuyết lại càng trở thành một điểm quen thuộc duy nhất của cậu, cũng như đã trở thành một chỗ dựa ngày một quan trọng hơn của cậu nữa.
Khi mà cái thế giới nhỏ bé và đầy bế tắc của Giang Phùng cũng chỉ còn lại có mỗi một điểm tựa duy nhất mà thôi, thì cậu lại càng cảm thấy không hề an tâm chút nào cả, lại còn ngày một trở nên lo lắng hơn nữa.
Ngay khi tiếng chuông báo hết giờ vừa mới vang lên, Ninh Tuyết liền đứng lên ngay lập tức. Giang Phùng nghe thấy có động tĩnh thì cũng liền đứng dậy theo.
Khi Ninh Tuyết vừa mới đi được có hai bước thì chợt quay đầu lại và hỏi: "Cậu đi đâu đấy?"
Giang Phùng lại sờ vào tường, rồi hướng về phía của cô mà hỏi lại: "Vậy cậu đi đâu?"
Ở đây thì cái việc đi vệ sinh cũng đều phải xin phép giáo viên cả, rồi lại còn phải để cho giáo viên đưa đi và theo dõi nữa. Đặc biệt là đối với những bạn bị mù mới đến, còn chưa hề quen thuộc gì với trường lớp cả. Rõ ràng là Ninh Tuyết, một người hoàn toàn bình thường, thì lại không hề nằm ở trong cái diện này. Cô muốn đi vệ sinh vào lúc nào thì cứ đi vào lúc đó thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT