Cuối tuần, ngay cả nhà tang lễ dường như cũng trở nên náo nhiệt khác thường. Nhưng hôm nay không giống mọi ngày, quy mô đặc biệt lớn, hơn nữa những người tới lui đều là quân nhân mặc quân phục chỉnh tề đi đứng ngồi nằm đều toát lên một khí thế nghiêm nghị, hiên ngang.
Ôn Mục Hàn mặc một bộ quân phục trắng, trước ngực cài đóa hoa trắng.
Khi người dẫn lễ hô to hiệu lệnh cúi đầu, hàng ngũ quân nhân chỉnh tề đồng loạt tháo mũ từ trên đầu xuống rồi đồng loạt cúi đầu về phía trước.
Trên bức tường hoa phía trước treo một tấm ảnh chân dung lớn.
Người trong ảnh là một thanh niên có ngoại hình bình thường nhưng nhờ vào bộ quân phục mà trở nên đầy khí chất, đôi mắt sáng rõ ràng.
Khi Ôn Mục Hàn đội mũ trở lại, bên tai anh vang lên tiếng khóc nghẹn ngào của một cô gái ở phía trước.
Dư Đống đứng bên cạnh thấy anh không động đậy liền đưa tay kéo nhẹ anh sang một bên.
Anh ta nhỏ giọng nói: “Mục Hàn, hôm nay là lễ tang của Tùy Văn, cậu cũng nên kiềm chế cảm xúc một chút.”
Ôn Mục Hàn nhìn anh ta chằm chằm, mặt không biểu cảm: “Tôi chưa đủ kiềm chế sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT