Hạ Yên tỉnh lại giữa tiếng kim loại va vào tường – chát chúa, lạnh lẽo, chói tai. Căn phòng trắng toát, ánh đèn neon lập lòe như sắp tắt, hắt ra thứ ánh sáng nhợt nhạt, ám ảnh. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc trộn lẫn với thứ gì đó tanh nồng, âm ẩm của máu và tử khí. Một bệnh viện, không nghi ngờ gì nữa.
Hạ Yên quay đầu tìm Lục Trầm, nhưng anh đã biến mất, như chưa từng tồn tại ở đây.
“Ca phẫu thuật số 12, xin bệnh nhân Hạ Yên đến phòng mổ số 3.”
Giọng thông báo khô khan, vô cảm vang lên từ loa phát thanh cũ kỹ, lặp lại hai lần, từng âm tiết đều lạnh như sương buốt rọc theo sống lưng Hạ Yên. Cánh cửa phòng tự động mở ra – không người, không bóng, chỉ là một hành lang dài hun hút với ánh đèn lờ mờ, vách tường bong tróc và những mảng đỏ thẫm đáng sợ rỉ ra từ khe gạch, như thể máu đã thấm vào tận xương tủy của nơi này.
Hạ Yên bước đi, mỗi bước chân cô như dẫm lên quá khứ đau thương, lên những lỗi lầm đã cố tình chôn vùi.
... Bệnh viện này. Hạ Yên đã từng thực tập ở đây.
Năm đó, Hạ Yên là một sinh viên y khoa trẻ tuổi, mang theo ảo tưởng ngây thơ về việc cứu người và sự kiêu ngạo non trẻ của một người chưa từng vấp ngã. Một lần, cô phát hiện ra bản kết quả xét nghiệm của một bệnh nhân đã bị ghi sai nghiêm trọng. Nếu không phẫu thuật sớm, anh ta có thể chết. Hạ Yên đã run rẩy báo cáo với điều dưỡng trưởng, nhưng bà ta chỉ lạnh lùng bảo cô im lặng.
“Đừng đụng vào quy trình đã được sắp xếp. Đây không phải chuyện của cô.”
Hôm sau, bệnh nhân ấy chết trên bàn mổ vì chẩn đoán sai. Và Hạ Yên — cô đã ký vào biên bản im lặng, trở thành một kẻ đồng lõa, để mặc lương tâm bị dày vò.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play