Khi ánh sáng chói lòa từ chương trước vừa tan biến, Hạ Yên mở mắt ra. Cô biết ngay: phó bản mới đã bắt đầu.
Mùi gỗ sơn thoang thoảng, mùi vải vụn ngai ngái, và một thứ gì đó… như kẹo mạch nha ngọt lịm pha với mùi cao su cháy khét lẹt, một sự kết hợp kỳ lạ đến rợn người. Xung quanh Hạ Yên là một không gian như căn phòng trẻ em được phóng đại hàng chục lần. Những con gấu bông cao bằng người đứng sừng sững, đoàn xe lửa chạy quanh sàn với những tiếng xình xịch ma quái, và tường phủ giấy dán tường màu hồng chấm bi đã ngả màu. Đồ chơi rải rác khắp nơi, mỗi món đều mang theo một vẻ tĩnh lặng đáng sợ, nhưng không có bất kỳ đứa trẻ nào hiện diện.
Hạ Yên gọi nhỏ: “Lục Trầm?” Giọng cô lạc đi trong không gian rộng lớn.
Một lát sau, anh xuất hiện từ góc phòng, bóng anh đổ dài trên sàn. Áo anh dính một vết máu cũ đã khô, không rõ là từ phó bản trước hay… hay một sự kiện kinh hoàng nào đó mà cô chưa hề hay biết.
“Cẩn thận,” Lục Trầm nói, giọng trầm thấp, đầy cảnh báo. “Đây là phó bản về đồ chơi bị nguyền rủa.”
Hạ Yên rùng mình, cảm giác lạnh lẽo len lỏi khắp sống lưng.
Giữa phòng, một con búp bê sứ ngồi gọn trên chiếc ghế nhựa nhỏ màu vàng. Mắt nó nhắm hờ, làn da sứ nứt nẻ như mạng nhện, chiếc váy hồng nhạt bẩn bụi, cũ kỹ. Trên tay nó cầm một tấm thiệp trắng ngả màu:
“Hạ Yên, hãy chơi với tôi.”
Bốn chữ viết bằng máu đỏ tươi, nét nghiêng nghiêng như nét chữ trẻ con, nguệch ngoạc đến rợn người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT