Bãi biển Phú Hải buổi chiều tà khoác lên mình chiếc áo choàng màu cam rực rỡ. Thu Duyên thả bước chân trần trên nền cát mịn, làn gió biển mơn man mái tóc đen dài, mang theo vị mặn mòi đặc trưng của biển cả. Cô đến đây một mình, trốn chạy khỏi sự ngột ngạt của thành phố, tìm kiếm chút bình yên hiếm hoi cho tâm hồn vốn dĩ đã quá nhiều vết xước. Ánh hoàng hôn dát vàng mặt biển, vẽ nên một khung cảnh lãng mạn, nhưng trong đôi mắt sâu thẳm của Thu Duyên vẫn ánh lên một nỗi buồn man mác.

"Một mình sao cô gái?" Giọng nói bất ngờ vang lên, trầm khàn như tiếng vỏ sò va vào nhau. Thu Duyên giật mình quay lại. Trước mặt cô là một chàng trai trẻ, dáng người gầy gò, mái tóc đen rối bù như vừa trải qua một cơn gió mạnh. Khuôn mặt anh ta có những đường nét thanh tú nhưng ánh mắt lại ẩn chứa một vẻ mơ màng, xa xăm. Anh ta đang nhìn cô, không chớp mắt, như thể đang cố gắng đọc vị một bí mật nào đó ẩn sâu trong tâm hồn cô.

Thu Duyên khẽ nhíu mày, một chút khó chịu thoáng qua. Cô vốn không thích bị làm phiền, nhất là khi đang cố gắng tận hưởng chút tĩnh lặng hiếm hoi này. "Vâng," cô đáp ngắn gọn, ý muốn kết thúc cuộc trò chuyện.

Nhưng chàng trai dường như không nhận ra sự lạnh nhạt trong giọng nói của cô. Anh ta tiến lại gần hơn một bước, đôi mắt vẫn dán chặt vào Thu Duyên. "Đôi mắt cô... sâu thẳm như đáy biển khơi vậy. Chứa đựng bao nhiêu là sóng ngầm."

Một sự ngạc nhiên kỳ lạ thoáng qua trong lòng Thu Duyên. Lời nói của chàng trai vừa lạ lùng, vừa có một chút gì đó... chạm đến cô. Đã rất lâu rồi, không ai nhìn vào mắt cô và nói những điều như vậy. Mọi người thường chỉ thấy vẻ ngoài lạnh lùng, sắc sảo của cô, mà không hề hay biết những con sóng dữ đang gầm thét bên trong.

"Anh là...?" Thu Duyên hỏi, giọng bớt đi vẻ phòng bị.

"Tôi là Hiếu Nam. Người của biển cả này," anh ta đáp, nở một nụ cười nhẹ, có chút ngây ngô. Rồi ánh mắt anh ta lại trở nên mơ hồ. "Cô có nghe thấy tiếng họ không? Tiếng những linh hồn biển cả đang than khóc."

Thu Duyên khẽ rùng mình. Lời nói của Hiếu Nam kỳ lạ và có phần... đáng sợ. Cô định bụng sẽ giữ khoảng cách với người này.

Nhưng rồi, Hiếu Nam lại nhìn thẳng vào mắt cô, giọng trở nên trầm lắng lạ thường. "Cô đã từng bị bỏ rơi, đúng không? Cảm giác như cả thế giới quay lưng lại với mình, chỉ còn lại một mình giữa bóng tối."

Một luồng điện chạy dọc sống lưng Thu Duyên. Làm sao anh ta biết? Những ký ức đau đớn về đêm bị đuổi ra khỏi nhà, về sự phản bội của người chồng sắp cưới ùa về, nghẹn ứ trong cổ họng cô. Đôi mắt cô bất giác long lanh.

Hiếu Nam dường như cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt Thu Duyên. Anh ta tiến thêm một bước nữa, giọng nói dịu dàng như tiếng sóng vỗ bờ. "Tôi cũng vậy. Tôi cũng từng bị bỏ rơi. Nhưng những người bảo hộ của tôi luôn ở bên cạnh. Họ thì thầm, an ủi tôi." Anh ta chỉ tay lên bầu trời đang dần sẫm lại. "Cô có thấy họ không? Năm người. Họ luôn dõi theo tôi."

Thu Duyên nhìn theo hướng tay của Hiếu Nam. Bầu trời vẫn chỉ một màu tím than huyền ảo, không có bóng dáng của bất kỳ ai. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, nhìn vào đôi mắt đầy vẻ tin tưởng của Hiếu Nam, một cảm xúc kỳ lạ trào dâng trong lòng cô. Đó không phải là sự thương hại, mà là một sự đồng cảm mơ hồ, một sự kết nối kỳ lạ giữa hai tâm hồn cô đơn.

"Những người bảo hộ...?" Thu Duyên khẽ lặp lại, giọng đầy nghi hoặc.

Hiếu Nam gật đầu mạnh mẽ. "Họ là những người bạn duy nhất của tôi. Họ hiểu tôi, lắng nghe tôi. Họ nói những điều mà tôi muốn nghe." Ánh mắt anh ta trở nên sáng rực một cách kỳ lạ. "Họ nói rằng cô cũng đặc biệt. Rằng cô mang trong mình một nỗi buồn sâu thẳm, nhưng cũng có một sức mạnh tiềm ẩn."

Thu Duyên im lặng. Những lời nói của Hiếu Nam vừa kỳ quặc, vừa có một sức hút khó cưỡng. Anh ta nói về nỗi đau của cô, về sự cô đơn mà cô luôn cố gắng che giấu. Dường như, bằng một cách kỳ diệu nào đó, anh ta đã nhìn thấu được lớp vỏ bọc lạnh lùng của cô.

Trong những ngày sau đó, Thu Duyên và Hiếu Nam thường xuyên gặp gỡ trên bãi biển Phú Hải. Họ dạo bước dọc bờ cát, nghe tiếng sóng vỗ rì rào. Hiếu Nam kể cho Thu Duyên nghe về "những người bảo hộ" của mình, về những cuộc trò chuyện kỳ lạ mà anh có với họ. Ban đầu, Thu Duyên cảm thấy khó hiểu và có phần lo sợ. Nhưng dần dần, cô nhận ra sự chân thành và nỗi cô đơn sâu sắc ẩn chứa trong tâm hồn chàng trai này.

Hiếu Nam không hỏi về quá khứ của Thu Duyên, nhưng anh luôn cảm nhận được nỗi buồn man mác trong ánh mắt cô. Anh an ủi cô bằng những lời lẽ kỳ lạ, pha trộn giữa sự quan tâm chân thành và những hoang tưởng về thế giới vô hình của anh. Đôi khi, anh nói những điều vu vơ, không đầu không cuối, nhưng lạ thay, những lời nói ấy lại vô tình chạm đến những vết thương sâu kín trong lòng Thu Duyên. Anh nói về sự thấu hiểu, về sự chấp nhận, về một thế giới khác, nơi không có sự phản bội và tổn thương.

Thu Duyên, người luôn đề cao lý trí và cảnh giác với mọi người, lại dần dần bị cuốn hút vào thế giới kỳ lạ của Hiếu Nam. Có lẽ, trong sự cô đơn và tổn thương sâu sắc, cô đã tìm thấy ở anh một sự đồng điệu kỳ lạ, một người dường như cũng đang lạc lối trong thế giới của riêng mình. Những lời nói "mang tính tâm linh" của Hiếu Nam, dù kỳ quặc, lại mang đến cho cô một cảm giác an ủi mơ hồ, một niềm tin rằng có lẽ, đâu đó vẫn còn một sự thấu hiểu vượt lên trên những lý lẽ thông thường.

"Cô có tin không, Duyên?" Hiếu Nam hỏi một buổi chiều, khi cả hai ngồi lặng lẽ ngắm hoàng hôn. "Những người bảo hộ nói rằng chúng ta có một sợi dây liên kết đặc biệt. Rằng chúng ta sinh ra là để dành cho nhau."

Thu Duyên nhìn vào đôi mắt sáng rực của Hiếu Nam. Trong khoảnh khắc ấy, lý trí của cô dường như hoàn toàn tê liệt. Cô không biết tại sao, nhưng những lời nói kỳ lạ ấy lại gieo vào lòng cô một niềm hy vọng mong manh. Có lẽ, sau bao nhiêu đau khổ và cô đơn, cuối cùng cô cũng tìm được một người thực sự hiểu cô, dù cho sự thấu hiểu ấy có phần... lệch lạc.

"Em không biết," Thu Duyên khẽ đáp, giọng đầy mơ hồ. Nhưng trong trái tim cô, một hạt mầm kỳ lạ đã bắt đầu nảy mầm, một thứ cảm xúc mà cô tưởng chừng đã chết lặng từ lâu. Một thứ tình cảm vừa mới mẻ, vừa nguy hiểm, đang dần dần trói buộc trái tim cô vào một người đàn ông mang trong mình cả một thế giới ảo ảnh. Cuộc gặp gỡ định mệnh trên bãi biển Phú Hải đã mở ra một chương mới trong cuộc đời Thu Duyên, một chương đầy rẫy những bất ngờ và cả những hiểm nguy khôn lường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play