Thời gian trong bệnh viện trôi đi nặng nề, như thể mỗi giây phút đều mang theo dư âm của đêm kinh hoàng. Thu Duyên nằm đó, thân thể dần hồi phục nhưng tâm hồn vẫn chằng chịt những vết thương không thể nào liền sẹo. Hiếu Nam, sau những ngày bị tạm giữ, đã được chuyển đến một bệnh viện tâm thần. Những cơn ảo giác và hoang tưởng của anh ta vẫn còn, nhưng đã dịu bớt phần nào dưới sự điều trị của các bác sĩ.
Minh Anh thường xuyên đến thăm Thu Duyên, ánh mắt chị vẫn còn vương nét lo lắng nhưng đã dịu dàng hơn nhiều. Chị không trách móc, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh, nắm chặt tay Thu Duyên, truyền cho cô chút hơi ấm và sự sẻ chia.
"Em thấy thế nào rồi?" Minh Anh khẽ hỏi một buổi chiều, giọng chị khàn đi vì lo lắng.
Thu Duyên nhìn lên trần nhà, ánh mắt vẫn đượm buồn. "Em ổn. Chỉ là... hơi mệt."
"Đừng cố gắng gượng ép mình. Hãy cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên," Minh Anh nói, siết nhẹ tay cô. "Hiếu Nam... anh ấy đang được điều trị. Các bác sĩ nói có tiến triển."
Thu Duyên im lặng. Cô không biết mình nên cảm thấy thế nào. Một phần trong cô vẫn còn yêu Hiếu Nam, nhớ những khoảnh khắc dịu dàng và những lời an ủi kỳ lạ của anh. Nhưng phần khác lại trỗi dậy nỗi sợ hãi và sự đau đớn tột cùng sau những gì đã xảy ra.
"Chị nghĩ... anh ấy có thể khỏi không?" Thu Duyên khẽ hỏi, giọng đầy hoài nghi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play